w3 l0v3 10a1 - trường trung học phổ thông lộc thành
Chào mừng bạn đến vs 4r lớp mình !
Hãy đăng kí làm thành viên nhé !!!
Nhớ đọc kĩ quy định 4r trước khi đăng kí vào diễn đàn đấy !!!

w3 l0v3 10a1 - trường trung học phổ thông lộc thành
Chào mừng bạn đến vs 4r lớp mình !
Hãy đăng kí làm thành viên nhé !!!
Nhớ đọc kĩ quy định 4r trước khi đăng kí vào diễn đàn đấy !!!

w3 l0v3 10a1 - trường trung học phổ thông lộc thành
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

w3 l0v3 10a1 - trường trung học phổ thông lộc thành

♫•♫•♪•nƠi gi@0 £ưu, chi@ s, ngôi nhα` chÜng củα tập thể 10@1, tπung hỌc phỔ thÔng £Ộc tH@nh` ♥•♥•♥
 
Trang ChínhFacebook lớpyoutubeLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Top posters
AL (1173)
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_left[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Voting_bar2[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_right 
casau_kute_lovea1 (670)
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_left[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Voting_bar2[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_right 
p3m3o_l0ve_a1 (662)
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_left[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Voting_bar2[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_right 
admin (441)
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_left[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Voting_bar2[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_right 
heocool (349)
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_left[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Voting_bar2[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_right 
...s0c0la_l0ve!!!... (346)
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_left[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Voting_bar2[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_right 
p3h30_l0v3a1 (322)
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_left[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Voting_bar2[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_right 
vinhbietemyeu (306)
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_left[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Voting_bar2[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_right 
>>0nlyl0v3<< (201)
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_left[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Voting_bar2[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_right 
@kunkun@ (159)
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_left[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Voting_bar2[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_right 
Similar topics
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» Facebook of lớp mình
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeby p3h30_l0v3a1 Mon Jul 15, 2013 4:49 pm

» Bài tập ôn thi Tốt nghiệp môn Tiếng Anh
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeby AL Sat Apr 13, 2013 7:38 pm

» ren luyen tri nho sieu dang
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeby AL Thu Sep 06, 2012 10:16 pm

» 800 câu hỏi trắc nghiệm và đáp án hóa học
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeby AL Thu Sep 06, 2012 10:14 pm

» BT ĐỘNG LỰC HỌC VẬT RẮN
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeby AL Thu Sep 06, 2012 10:02 pm

» 100 BÀI TOÁN HHKG (THEO CHƯƠNG TRÌNH MỚI)
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeby AL Thu Sep 06, 2012 9:54 pm

» [Long fic ] Cô Dâu Tỷ Phú
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeby @kunkun@ Mon Sep 03, 2012 6:41 am

» Hướng dẫn sử dụng Mod Thú Nuôi trong 4rum
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeby AL Sun Sep 02, 2012 12:34 pm

» Thông báo về cấp bậc trong forum
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeby AL Sun Aug 26, 2012 10:59 pm

» phút cô đơn em lặng lẽ mỉm cười
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeby p3h30_l0v3a1 Sat Aug 25, 2012 2:04 pm

» Ý kiến của Vinhbitemyeu
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeby vinhbietemyeu Sun Aug 19, 2012 9:03 am

» ly do cho mot tinh yeu
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeby p3h30_l0v3a1 Tue Aug 14, 2012 4:13 pm

Most active topic starters
admin
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_left[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Voting_bar2[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_right 
AL
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_left[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Voting_bar2[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_right 
p3h30_l0v3a1
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_left[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Voting_bar2[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_right 
p3m3o_l0ve_a1
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_left[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Voting_bar2[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_right 
...s0c0la_l0ve!!!...
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_left[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Voting_bar2[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_right 
casau_kute_lovea1
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_left[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Voting_bar2[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_right 
heocool
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_left[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Voting_bar2[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_right 
bonbon
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_left[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Voting_bar2[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_right 
>>0nlyl0v3<<
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_left[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Voting_bar2[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_right 
Nhoxsun'
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_left[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Voting_bar2[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Poll_right 
Navigation
 Portal
 Diễn Đàn
 Thành viên
 Lý lịch
 Trợ giúp
 Tìm kiếm

 

 [Long fic] Vụ cá cược tình yêu

Go down 
Tác giảThông điệp
admin
Đại tướng
Đại tướng
admin


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Right_bar_bleue

Nam Tổng số bài gửi : 441
Điểm đạt đc : 15089
Được cảm ơn : 11
Join date : 14/04/2011
Age : 28
Đến từ : TokiO

[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Empty
Bài gửiTiêu đề: [Long fic] Vụ cá cược tình yêu   [Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeSun Nov 13, 2011 12:59 pm

Giới thiệu ban đầu:
_Ngô Mỹ Quyên (nó) vốn là con gái cưng duy nhất của ông chủ tập đoàn dầu khí có tên tuổi trong thế giới thượng lưu. Mọi chuyện bắt đầu khi ông Ngô Thiên Quốc (cha of nó) bị tai nạn giao thông và qua đời. Công ty lâm vào tình trạng khủng hoảng buộc phải phá sản và bán hết nhà cửa để trả nợ. Từ một tiểu thư danh giá bị rơi tuột xuống tầng lớp thấp hèn liệu nó phải đối mặt như thế nào với những thử thách trong cuộc sống mời cái bạn theo dõi
_Vũ Minh Quân (hoàng tử lạnh lùng) rất khó gần là con trai một của ông chủ tập đoàn dầu khí và cũng từng là đối thủ cạnh tranh với papa của Mỹ Quyên.
_Lâm Thiên Minh (chàng trai ấm áp) dễ gần luôn quan tâm tới những người xung quanh. Là con trai của bộ trưởng bộ ngoại giao
_Trần Thái Hoàng (chàng trai vui vẻ và rất lăng nhăng) tài năng số 1 là sát gái. Là con trai duy nhất của ông chủ hãng BMW do đó Hoàng luôn được chạy những chiếc BMW đời mới nhất.
Chapter 1: Biến Cố
Nó đi qua đi lại trước cửa phòng cấp cứu cả trăm lần rồi vẫn chưa thấy bác sĩ đưa papa của nó ra. Cánh cửa phòng mổ được mở ra một vị bác sĩ bước đến và hỏi:
_"Hai người là người nhà của ông Ngô Thiên Quốc?"
_"Tôi là con của ông Ngô Thiên Quốc đây, papa tôi sao rồi bác sĩ?"
Vị bác sĩ khẽ lắc đầu:
_"Xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức nhưng ông ấy vẫn không vượt qua khỏi!"
Nó ngồi sụp xuống nền nhà rồi mẹ nó ôm chầm lấy nó mà khóc. Từ hôm đó trở đi mẹ nó luôn tự nhốt mình trong phòng.
Đám tang của papa nó diễn ra thật long trọng. Tất cả nhân viên, đối tác và cả đối thủ cũng đến dự. Còn nó thì tất bật mọi việc từ nhỏ tới lớn. Đây là lần đầu tiên nó lo toan mọi thứ. Và đây là lúc nó cảm thấy thương và nhớ papa hơn bao giờ hết.
Một tháng sau, mẹ nó không còn lèo lái công ty nổi nữa. Công ty lâm vào khủng hoảng nặng buộc phải phá sản. Từ căn biệt thự khang trang nó chuyển đến thuê một căn nhà nhỏ đủ hai mẹ con ở. Và nó bây giờ phải vừa đi học vừa đi làm để trang trải tiền nhà phụ mẹ.
Với ngoại hình khá chuẩn và khuôn mặt xinh xắn nó mau chóng xin được làm PR ở một quán BAR vào ban đêm còn ban ngày thì nó chăm chỉ học bài.



Chapter 2: Vụ cá cược
Tại quán BAR
_"Ê, Quân (hotboy lạnh lùng) mày thấy con bé đó sao?"
Vừa nói Minh(hotboy ấm áp) vừa chỉ tay về phía nó đang loay hoay dọn dẹp đằng sau quầy. Còn Hoàng (hotboy vui vẻ và rất là thích hẹn hò lăng nhăng với những đứa con gái đẹp). (Cả ba người đều là con của những tập đoàn nổi tiếng ==> đều là con nhà giàu)
_"Tao thấy cũng bình thường thôi. Xong chưa về tao bùn ngủ rồi!"
_"Đợi tao xin số phone con bé này đã."
_"Phải đó, tao cũng xin nữa!" Hoàng hùa theo.
Minh búng tay kêu phục vụ. Nó bước đến:
_"Dạ, anh cần gì ạ?"
_"Cho anh thêm ly rượu vang đỏ."
Thằng Hoàng thì cứ nhìn chằm chằm vào cặp chân của nó làm nó cảm thấy muốn nổi hết da gà.
_"Dạ mời anh!" vừa nói nó vừa đặt ly vang đỏ lên bàn rồi quay bước đi.
_"Khoan đã, cho anh thêm một ly Vodka nữa!" Hoàng nhanh nhẩu. Nó lại quầy và quay lại với ly Vodka trên tay.
_"Mấy anh còn cần gì nữa không?" Nó nhìn về phía Quân. Quân thì chẳng thèm nhìn và cũng chẳng thèm trả lời nó điên tiết nó quay mặt đi miệng lầm bầm rủa:
_"Người gì mà chảnh dễ sợ!" Minh gọi với theo:
_"Em!" rồi chìa cái iphone ra đưa cho nó.
_"Cho anh số phone nhá!"
Nó từ chối liền:
_"Em không xài điện thoại anh thông cảm!" rồi quay đi thật không may nó vừa quay lại thì một ông khách đã đứng tuổi vừa đi đến tay cầm ly vang đỏ bị nó đụng đổ hết vào người. Ổng nhăn mặt và la ó lên:
_"Cái con nhỏ này bộ không có mắt hả?"
Nó rối rít xin lỗi. Còn ổng thì cứ oang oang cái miệng:
_"Biết ông đây là ai không hả? đổ hết rượu vào áo thế này làm sao giặt ra chứ."
Nó vẫn cố kìm nén cơn giận thầm nghĩ:
_"Ông khách đáng ghét cứ oang oang cái miệng lên thế thì mình bị đuổi là cái chắc."
_"Trông cô em cũng xinh ra phết đấy hay là đi khách sạn với anh thì anh bỏ qua cho còn được thêm tiền." vừa nói ổng vừa cười (nhìn dâm vãi) mà còn đặt tay lên mông nó.
CHÁT!!!!!!!!!!!
Nó vừa giáng một bạt tay như trời giáng vào mặt ổng miệng hét lên:
_"Đê tiện!!!"
Ỗng giơ tay định tát nó thì Quân chụp tay ổng lại kịp:
_"Ông đang làm cái quái gì ở đây hả trưởng phòng kinh doanh?"
Nhìn Quân đang gầm gừ lai lịch của ổng. Ổng bắt đầu sợ và hất tay Quân ra rồi bỏ đi.
Minh bước đến bên cạnh nó:
_"Em không sao chứ!!"
_"Em không sao, cám ơn mấy anh!!!" rồi bỏ chạy.
Thật ra nó bỏ chạy không phải vì điều gì mà thật ra là nó đang sợ. Lần đầu tiên nó đối mặt với những chuyện như vậy. Nước mắt nó trào ra. Phải chi có papa ở đây thì hay biết mấy.
_"Ê Quân, tao thấy con nhỏ này hay đấy!!!"
_"Thì sao?" Quân thờ ơ đáp.
_"Đừng có giả bộ lạnh lùng nữa có quan tâm em ấy mới can thiệp vào chứ." Hoàng cười cười
_"Tao vừa nghĩ ra cái này hay lắm. Mà tao e anh Quân nhà ta không dám làm thôi." Minh nhìn Quân cái cách đểu chưa từng thấy.
_"Dám làm gì chứ mày không nói sao nó dám!!!"
Minh nháy mắt với Hoàng rồi nói tiếp:
_"Tao thách nó kua được em ấy đó!!!"
_"Ôi dzào, nó nhát gái muốn chết mà mày thách gì!!!" Hoàng thêm vô.
Quân nãy giờ ngồi bị tụi nó khích tức đỏ cả mặt mà vẫn không thèm lên tiếng.
_"Chắc mày nhát gái thật. Thấy con gái là không dám nhìn nói chi kua!!" Minh vừa xem thái độ của Quân vừa nói thêm:
_"Hoàng ơi, chắc mày nói đúng rồi đó, xem nó mắc cỡ đến đỏ hết mặt lun kìa!!!"
_"Đâu tao xem nào!!!" Hoàng vừa chồm tới thì Quân đập tay xuống bàn cái rầm.
_"Được rồi, tao kua cho tụi bây xem!!!"
Minh nháy mắt:
_"OK, nếu mày thắng thì mày muốn gì cũng được. Nếu tụi tao thắng thì phải làm theo lời tụi tao đó!!!"
_"OK, để rồi xem!!!" Quân đáp.





Chapter 3: Trường học Hoàng Tử
Ngày đầu tiên đi học của nó sau khi chuyển trường học. May mắn là trường học nó nhận được học bổng cũng không quá xa nhà nó.
Sáng nó tranh thủ dậy thật sớm chuẩn bị cho ngày đi học đầu tiên tại trường mới. Đây là
_"Mẹ ơi, con đi học đây!!"
Mẹ nó đang loay hoay dọn dẹp bếp núc. Quay lại mỉm cười với nó:
_"Xe đưa rước đến rồi hả con?"
_"Dạ, con đi đây!!!"
Từ một tiểu thư danh giá phải bán căn biệt thự lộng lẫy xuống ở một căn nhà thuê tồi tàn ở ngoài rìa khu đô thị Phú Mỹ Hưng và đi làm thêm ngoài giờ tại quán BAR thì làm gì có xe hơi mà đi cho nên đi tới đâu nó cũng toàn sử dụng "xe căng hải." Ngoại trừ việc đi học là có xe của trường đưa đón nó thôi.
Chiếc xe dừng lại trước cổng trường, nó bước xuống xe thì thấy một đám đông đang tụ tập trước cổng trường kín hết lối vào. Nó đành phải đi xuyên qua đám đông. Nghe mấy đứa con gái đang bảo nhau:
_"Tụi bây chuẩn bị xong hết chưa bữa nay tao sẽ bày tỏ tình cảm với Anh Quân."
Một giọng nói khác ủng hộ vào:
_"Chị hai cố lên tụi em sẽ cổ vũ cho chị."
Rồi một đứa con gái trong đám la lên:
_"A!!!!! Anh Minh đến rồi kìa."
_"Còn Anh Quân đâu??"
Cả đám nhao nhao nhào tới còn nó thì công tình nãy giờ chen vào bây giờ bị cái đám đông đó xô đẩy. Quá khiếp sợ nó ngồi hụp xuống và hai tay ôm lấy đầu( nó vốn là tiểu thư mà có bao giờ xô đẩy chen lấn kiểu đó đâu, đi tới đâu cũng được vệ sĩ dọn đường cho đi hết.)
_"Em không sao chứ?" Một giọng nói ấm áp vang lên làm nó buông tay xuống và từ từ đứng dậy. Ra là Minh anh chàng hồi bữa ở quán BAR. Nó tính vốn khó gần cũng không thích nói chuyện với người lạ và cũng rất ngang bướng nên nó dửng dưng đáp:
_"Tôi không sao, cám ơn!!" rồi quay bước đi. Minh đứng đó nhìn theo. Đám con gái ban nãy cũng nhìn nó không chớp mắt kèm theo những ánh mắt hình viên đạn.
Nó tìm được lớp 11a1 rồi nó tìm một chỗ an phận gần cuối lớp. Một lát sau chuông reng vào lớp. Mọi người tập trung vào lớp khá nhanh mấy đứa con gái trong lớp xì xầm gì đó nó chỉ nghe loáng thoáng vài câu:
_"Ê tụi bây, con nhỏ hồi sáng trước cổng trường đây mà!!"
_"Sao nhìn nó lạ hoắc vậy chắc mới chuyển trường đến!"
_"Chắc nó năn nỉ được vô lớp mình học để được gần 3 hotboy của trường chứ gì."
_"Đồ mám trai!!!"
Nghe tới đó thì nó đã hiểu ra là có 3 thằng hotboy đang học ở lớp này và cái lũ pà tám mám trai này nghĩ rằng nó chuyển vô lớp này học vì 3 cái thằng "đực rựa" đó. "Oh my god tụi bây lầm rồi, ta đây chẳng thèm giành giựt với tụi bây làm gì. Và ta cũng không ưa mấy thằng hotboy kênh kiệu chảnh chọe." Nó thầm nghĩ. Suy nghĩ của nó bị cắt ngang khi cả đám con gái nhao nhao lên:
_"Các hoàng tử đến rồi!!"
Ba thằng con trai cầm cặp đang đi hiên ngang vào lớp.
_"Thì ra là bọn họ những người mình đã gặp tối qua."
_"Ôi trái đất tròn nhỉ, chúng ta lại gặp em rồi" Hoàng tiến tới bàn của nó. Nó ngước mắt lên nhìn hắn ta. Mình đặt tay lên vai Hoàng:
_"Về chỗ thôi, cô sắp vào rồi đừng làm lớp nhao nhao lên nữa." Hoàng nuối tiếc đi về chỗ của mình không quên nói:
_"Anh tên Hoàng nhá!!!" nó chẳng buồn đáp lại mà lấy tập vở ra đặt lên bàn.
Quân cũng tiến về phía nó. Nó nghĩ thầm:
_"Chắc định nói gì nữa đây?"
Không như nó nghĩ bàn của Quân kế bên bàn của nó. Anh ta về chỗ ngồi không thèm nhìn và cũng không thèm nói với nó câu nào. Cô giáo bước vào lớp:
_"Chào các em, hôm nay cô nghe nói có một học sinh mới chuyển vào, em hãy đứng lên cho cô xem!!"
Nó vội đứng lên, cô giáo mỉm cười nói tiếp:
_"Các bạn, đây là bạn Ngô Mỹ Quyên người đã đạt được học bổng của trường chúng ta vì thế trường quyết định sắp xếp cho Quyên học ở lớp VIP, các em hãy giúp đỡ bạn ấy nha." rồi cô ra hiệu cho mình ngồi xuống.
Tiếng xì xầm của đám con gái lại vang lên:
_"Thì ra nhận được học bổng!!!"
_"Tưởng đâu nó con nhà khá giả như tụi mình chứ!!"
_"Ôi dzào, nhà nghèo vô trường VIP học làm gì."
_"Thật là không biết thân biết phận mà!!"
Lúc này nước mắt nó rất muốn trào ra, những giọt nước mắt chuẩn bị rơi thì Quân đập tay xuống bàn.
RẦM!!!!!!
_"MẤY NGƯỜI BẮT ĐẦU HỌC ĐƯỢC CHƯA?" giọng Quân đầy đe dọa. Tự nhiên nó thấy biết ơn Quân quá trời. Tiếng xì xầm chấm dứt cô giáo bắt đầu giảng bài.
Chuông reo ra chơi...
Mấy đứa con gái bu lại quanh bàn của Quân. Một đứa con gái bước đến gần Quân đưa cho Quân một Trái Tim Pha Lê:
_"Anh hãy nhận nó và chấp nhận tấm lòng của em nha!"
Quân chỉ nói vỏn vẹn hai chữ:
_"ĐỒ KHÙNG!!!!" rồi bỏ đi. Minh và Hoàng cũng đi theo.
Đứa con gái bật khóc ôm mặt chạy đi, cả đám con gái chạy theo. Nó nghĩ chắc là chạy theo an ủi nhỏ đó.
_"Người đâu mà chảnh dữ vậy, con gái bày tỏ mà chữi "KHÙNG". Mặc dù nãy hắn giúp mình nhưng mà con người chảnh chọe, vô cảm như vậy mình không thèm biết ơn."
Nó bước xuống cănteen, thì lại thấy đám đông đang tụ lại quanh một bàn ăn. Nhìn kĩ thì thấy cả đám con gái đang bu quang 3 thằng hotboy ban nãy.
_"Cái trường này bị điên hết rồi àk? Làm gì mà như bọn họ là siêu sao không bằng. Nếu là Angelina Jolie và Bradpitt thì mình mới chen vào như vậy thôi"( nó vốn là fan hâm mộ điên cuồng của Film Mỹ mà.)
Nó chen vào và mua một ly côca thì bị vấp chân ai đó té xuống. Thảm hại hơn là ly côca ấy lại bay thẳng vô người Quân. Nó lồm cộm ngồi dậy thấy đám con gái từ từ tản ra và bây giờ nó đang ở giữa trung tâm của đám người ban nãy. Quân bước đến:
Về Đầu Trang Go down
https://l0vea1.forumvi.com
admin
Đại tướng
Đại tướng
admin


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Right_bar_bleue

Nam Tổng số bài gửi : 441
Điểm đạt đc : 15089
Được cảm ơn : 11
Join date : 14/04/2011
Age : 28
Đến từ : TokiO

[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Vụ cá cược tình yêu   [Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeSun Nov 13, 2011 1:02 pm


_"Cô làm cái quái gì vậy?"
_"Ơ, tui xin lỗi tui hok cố ý tại tui...."nó chưa nói dứt câu thì Quân cắt ngang:
_"Hok cố ý vậy cố tình làm tui chú ý phải hok? cô biết bộ đồ này bao nhiêu tiền hok?" nó ngơ ngác:
_"Hok cố ý thì nói hok cố ý chứ cố tình chọi ly nước vô người cậu làm con khỉ gì?" Hắn đanh mặt lại nói qua kẽ răng:
_"Liếm sạch cho tui!!!" mắt nó chữ O mồm nó chữ A nó hỏi lại liền:
_"Cái gì?" hắn gằn giọng:
_"Liếm sạch cho tui!!!!"
_"Cậu đùa àk" nó hỏi vặn lại. Lúc này cả đám đông im bặt hẳn cái không khí này đáng sợ hơn bao giờ hết. Minh và Hoàng cũng đang nhìn nó.
_"LIẾM NGAY!!!" hắn quát lên khiến nó giật cả mình.
Lúc này thì máu nó đang sôi sùng sục lên. Cuộc đời nó chưa bao giờ thấy người như vậy. Nó phủi phủi phần bụi bám trên người nãy nó vừa vấp té xong ngước mặt lên nhìn hắn.
_"Nằm mơ đi!!" rồi nó đẩy hắn qua một bên bỏ đi.
Minh và Hoàng thì ôm bụng cười. Còn hắn thì tay nắm chặt lại hình nắm đấm miệng nói:
_"Được rồi cô hãy đợi đấy, tui sẽ không để cô học yên trong trường này đâu!!"
Minh đặt tay lên vai và nói khẽ vào tai hắn:
_"Vậy còn vụ cá cược sẽ chinh phục nhỏ đó?"
Quân gạt tay Minh ra rồi nói:
_"Các cậu cứ đợi mà xem nhỏ đó phải quỳ trước tui và xin tui tha thứ và mong tui chấp nhận tình cảm của nó cho xem. Lúc đó các cậu sẽ phải giữ lời hứa đó!" rồi Quân bỏ đi.
Minh thì nhoẻn miệng cười:
_"Tui chờ xem cậu đấy, Quân ạk!!"
Chapter 4: Kế hoạch của Hoàng Tử






Sau khi bỏ lại cho hắn một cục tức to đùng nó quay trở về lớp. Nhưng vẫn chưa nguôi giận được tí nào. Phải làm gì đó hả giận mới được. Nó lôi trong cặp ra một xấp giấy và hí hoáy viết. Một lát sau, thầy vừa vào lớp thì hắn cũng vừa vào chỗ ngồi. Hắn ngồi vào chỗ lật từng trang sách và chuyện gì tới rồi cũng tới:
_”NGÔ MỸ QUYÊN!!!!!!” hắn hét lên làm nó đang lật sách giật bắn người quay sang hắn nói khẽ:
_”Anh hok cần phải hét to như vậy chứ?”
Thầy giáo ngưng giảng bài và quay xuống nhìn hắn. Bây giờ mọi cặp mắt đang đổ dồn về phía bàn của nó:
_”Chết cha, nó hok ngờ được tình huống này!!!” mấy đứa con gái nhìn nó vừa tò mò vừa tức giận. Thầy giáo chỉ tay ra phía ngoài cửa ôn tồn nói:
_”Vũ Minh Quân, em hãy đi ra khỏi lớp cho tui, ai cho em hét trong lớp như thế?” hắn hậm hực bước ra khỏi lớp miệng lẩm bẩm:
_”Hãy đợi đấy, cô sẽ biết tay tui!!!”
Nó lật sách ra học tiếp nhưng lại cảm thấy hả hê vô cùng. Cơn tức giận của nó được vơi xuống phần nào. Hắn bị bắt đứng ngoài cửa đến hết tiết học. Một hoàng tử hào hoa như hắn mà bữa nay lại bị nó hại thê thảm vậy. Nó cảm thấy vui vô cùng.
_”Cho chừa cái tội ăn hiếp những người yếu đuối.”
[Flash back]
Nó lật xấp giấy và hí hoáy vẽ: hình một thằng quỷ con đầu to đít nhỏ quấn tả giấy, Có hai cái răng nanh và hai cái sừng theo nó nhận xét là rất đáng ju. Nhưng nó biết chắc hắn sẽ giận soi khi đọc được những dòng chữ dưới đây:
_”Ác ma, bị ướt có phải là ác ma tè dầm?”
[End Flash]
Tối tai quán BAR…
Nó vừa đến cửa quán thì ông chủ quán đang đứng ở trước cửa. Thấy ổng nên nó gật đầu chào:
_”Dạ, chào chú!!”
_”Mỹ Quyên, từ hum nay em hok cần phải đến đây làm nữa.” nó ngơ ngác nhìn ổng:
_”Sao thế ạk?”
_”Tại vì em hok thích hợp với công việc này, em hãy vào văn phòng tính lương rồi về đi!”
Nó nhận được tiền lương mà lòng nặng trĩu, nó đi ngang wa phòng ông giám đốc thì thấy Quân, hắn đang ngồi trên ghế salon. Ông giám đốc đưa cho Quân ly rượu và nói:
_” Tui đã đuổi việc cô ta như ý cậu muốn, bây giờ cậu còn cần gì nữa hok?” Quân nhận ly rượu từ tay ổng và đưa lên cụng với ổng:
_”Vậy là được rồi, uống hết ly nà tui phải về rồi cảm ơn ông!!”
_”Khi nào rãnh hãy đến quán bar của tui, tui sẽ đãi cậu!!!” Quân đứng dậy và chào tạm biệt ổng.
Nó đứng ở ngoài đã nghe hết toàn bộ sự việc. Là do hắn, đáng lẽ nó đã chạy vào và tát vào mặt hắn một cái thật đau nhưng sao lần này nó đã quay lưng bước đi.
_”Hok sao, mai mình sẽ đi kím việc mới, gắng kím tiền trả tiền nhà nào!!”
Sáng hum nay, nó tranh thủ thức dậy thật sớm để đi xin việc mới.
_”Gần trường có một trung tâm giới thiệu việc làm hay mình đến đấy thử xem.”
_”Chào chị, em muốn tìm một việc làm bán thời gia để đi học. Em đang học buổi…” nó bị cắt ngang bởi tiếng điện thoại reo, chị ấy ra dấu cho nó chờ một chút:
_”Alô, trung tâm giới thiệu Khánh Hưng nghe ạk!!!”
_”Dạ, có chuyện gì hok ạk?
_"Dạ, tui hiểu."

_”Dạ, tui biết rồi, chào anh!!!”
Chị ấy gác điện thoại và nhìn nó một hồi:
_”Em làm giúp việc nhà được hok? Làm bán thời gian đấy!!”
_”Dạ được chị,!!”
_”Lương 2tr làm xong việc thì đi học, thời zan làm việc tùy chọn!!!”
_”Dạ!!!” nó hớn hở đáp.
_”Bây giờ ký hợp đồng luôn nha em?”
_” Dạ được chị!!!”
_”Điều khoản hợp đồng em hãy đọc rõ, hok dược phá bỏ hợp đồng giữa chừng nếu phá vỡ thì em sẽ phải bồi thường hợp đồng đó!!”
Nó đọc xong điều khoản thấy cũng hok có gì khó khăn nên nó đã ký vào. Thế là ngày mai nó sẽ bắt đầu công việc mới. Làm Ôsin.
Diễn biến ra sao mời các bạn theo dõi tiếp chapter 5: Công việc mới


Chapter 5: Công việc mới
Sáng nay nó tranh thủ dậy thật sớm và bắt đầu công việc làm Ôsin.

_"WOW!!! biệt thự còn lộng lẫy và lớn hơn nhà mình lúc trước nữa!!!" nó cầm trên tay tờ hợp đồng và đưa tay lên gõ cửa nhưng chợt khựng lại. Nó thầm nghĩ:
_"Mình đã từng được ở một căn biệt thự như vậy mà bây giờ mình phải đi làm Ôsin cho một căn biệt thự khác. thôi kệ cố gắng lên nào. Mày làm được mà Mỹ Quyên." Một nỗi buồn và tủi thân dâng lên trong lòng nó, nó cố dùng tất cả dũng khí và gõ cửa.
Một người đàn ông đã đứng tuổi mặc đồ vét sang trọng giống như quản gia ra mở cửa:
_"Cô đến làm àk?"
_"Dạ, cháu đến làm sớm đến trưa còn đi học."
Thế là người đàn ông tránh ra một bên cho nó vào. Ông dẫn nó vào và giới thiệu các phòng ốc và dặn:
_"Bây giờ còn sớm lắm cô đừng dọn dẹp phòng cậu chủ, cứ để cho cậu ngủ. Cô cứ quét dọn khắp biệt thư đi. Ông chủ và bà chủ đi công chuyện hết rồi cô hãy dọn dẹp phòng họ cho thật sạch. Nó bắt đầu quét dọn. Sau hai tiếng quét dọn thì cuối cùng nó cũng xong.
_"Chắc cậu chủ nhà này cũng dậy òi thôi qua dọn dẹp nốt rồi còn đi học nữa!" Nó đưa tay lên gõ cửa phòng cậu chủ:
_"Vô đi!!!!" nó mở cửa và bước vô.
AAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!! nó hét lên rồi chạy ra đóng cửa phòng lại.
Là hắn, hắn đang thay áo. Hắn là cậu chủ của căn biệt thự này. Mặt nó ửng đỏ lên. Cánh cửa mở ra hắn bước ra nhìn nó:
_"Cô đến làm sớm vậy mà tui tưởng ông quản gia."
_"Anh biết tui đến làm?" nó há hốc mồm ra (có khi nào do hắn bày trò hok ta?)
[Flash Bach]
Tại trung tâm tư vấn việc làm Khánh Hưng sau khi tiếng chuông điện thoại reo:
_"Alô. trung tâm giới thiệu việc làm Khánh Hưng nghe ạk!!"
_"Tui là Vũ Minh Quân con trai của chủ tịch tập đoàn dầu khí Vina. Chắc chị biết ba tui chứ?"
_Dạ, có chuyện gì hok ạk?"
_"Có một cô gái vừa đến chổ chị giới thiệu việc làm chị hãy giới thiệu cho cô ấy đến làm Ôsin ở nhà tui, nếu được thì ký hợp đồng. Chị cứ thỏa thuận hợp đồng đi. Tui sẽ ghé và đưa chị tiền dịch vụ sau."
_"Dạ, tui hiểu rồi!!!"
Hắn nói tiếp:
_"Hãy bắt cô ấy ký hợp đồng, nếu chị làm tốt tui sẽ trả phí dịch vụ cao. Và đừng cho cô ấy biết đấy là nhà tui. Vậy nha. Gặp chị sau!!!"
_Dạ, tui biết rồi, chào anh!!!"
[End Flash]
_"Khép miệng của cô lại đi, con gái con nứa gì mà miệng to thế!!!"
Nó quê độ ngậm miệng lại liền, đẩy hắn ra một bên và bước vào phòng hắn:
_" Xích ra, tui còn dọn dẹp."
_" Quét dọn xong thì, gom hết đồ dơ đem giặt xong ra gặp tui tui có việc cho cô làm nữa."
_"Nhưng tui còn phải đi học nữa!!!"
_"Làm xong việc thì cô mới đựoc đi học!!!"
_"Cái gì? nó hét lên.
_"Bộ cô hok nghe rõ àk? bắt đầu làm việc đi!!"
Nó hậm hực bắt đầu làm việc. Chẳng biết hắn định làm cái trò gì nữa. Định trả thù nó àk? Rồi nó tưởng tượng đến những cách trả thù dã man nhất trong đầu nó:
_"Ta là Đại Ác Ma ta sẽ bắt mi làm việc tới chết!"
_"Chắc hok phải vậy đâu!!!" nó tự đánh vào đầu
_"Ta sẽ hành hạ mi cho đến lúc mi kiệt sức. HAHAHA!!!"
_"Sao còn chưa chưa dọn dẹp!" giọng hắn làm nó giật cả mình cắt ngang suy nghĩ của nó.
_"Tui đang nghĩ cách làm sao quét cái chuồng heo này cho sạch đây!!!" rồi nó cầm chổi quét. Còn hắn thì tức ói máu.
[còn tiếp...]
[continue...]
Sau khi dọn dẹp xong xuôi cái chuồng heo của cậu chủ. Nó bước đến bên chỗ hắn đang ngồi đọc tạp chí:
_"Tui xong òi, còn việc gì nữa hok, lẹ đi tui còn phải đi học nữa!!"
Hắn nhìn nó cười nham hiểm:
_"Cô lấy tập vở trong cặp tui ra chép dùm cho tui bài cả ngày hum wa học." rồi hắn chỉ tay về cái cặp ở trên bàn.
_"Tập của anh sao anh hok tự chép?"
_"Tại vì cô là Ôsin của tui!" rồi hắn lôi cuốn tạp chí ra đọc tiếp. Nó uể oải lật tập hắn ra viết:
_"Viết này, viết chữ siêu xấu lun cho mi đọc lồi con mắt ra lun." nó lẩm bẩm.
Còn hắn thì nhìn nó cười đắc chí:
_"Viết đi tui còn nhìu trò hay cho cô lắm!!"
Sau một hồi viết chữ quằn quại nó đã viết xong. Bây giờ còn nửa tiếng nữa là tới giờ vô học. Giờ đi học chắc vừa kịp lúc. Nó đưa quyển tập cho hắn. Hắn lật ra xem:
_"Sao cô đẹp mà cô dzik chữ xấu quá vậy?" hắn nhăn mặt (nhìn y như con khỉ lun)
_"Chữ tui dzậy đó, ai kêu mấy người kêu tui dzik chi?" (hehe) nó cười đắc ý, bây giờ nó mới hỏi hắn:
_"Dzậy tui đi học được chưa?"
Hắn cười cười nhìn nó:
_"Muốn đi học àk?"
Nó gật đầu
_"Thế thì cô hãy dzik lại cuốn tập cho đẹp đi. Tại cô mà tui nhìn cuốn tập học hok vô nữa!!!" (tại vì chữ hắn khá đẹp nhưng chữ nó vừa dzik cực kì quằn quại) >..< (pik dzậy dzik đẹp cho rồi, cho chừa cái tội ngu!!)
Nó nhìn hắn bằng cặp mắt nài nỉ:
_"Nhưng mà sắp tới giờ học rồi."
_"Dzậy thì dzik lẹ đi!!"
Thấy thái độ của hắn dzậy chắc hok xin xỏ được gì nên nó đành phải ngồi chép lại. Nửa tiếng sau nó vẫn chưa chép xong. Nó thầm nghĩ:
_"Dzậy là bữa nay nó hok đi học được òi. Tới giờ mà còn quá trời lun!!" mắt nó đỏ hoe rồi ... từng zọt từng zot rơi xuống trang tập.
Hắn vừa quay wa thấy tức tốc chạy đi thay đồ. 5' sau hắn có mặt ngay hiện trường vụ án:
_"Ê, nín đi đi học nè!!!"
_"Gì?"
_"Dẹp dzô đi học nè chị 2!!!"
Nó mau chóng dẹp tập vở dzô òi đưa cho hắn cái cặp. Còn nó thì ba chân bốn cẳng chạy ra cổng.
_"Giờ mà đi bộ chắc cũng trễ òi, thế nào cũng bị phạt. hjz hjz"
Hắn vừa dắt chiếc SH ra thì nó cũng vừa xuống tới cổng. Hắn chạy tới đưa cho nó cái "nồi cơm điện":
_"Leo lên, tui chở đi cho le!!"
Như vớ được vàng nó mừng húm leo lên ngay (ngu sao hok leo, trễ học là bị phạt đứng ngoài nắng còn hok được dzô lớp nữa)
[còn tiếp]
(mình sẽ post tiếp chapter 5 sau) mong các bạn tiếp tục ủng hộ.
Về Đầu Trang Go down
https://l0vea1.forumvi.com
admin
Đại tướng
Đại tướng
admin


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Right_bar_bleue

Nam Tổng số bài gửi : 441
Điểm đạt đc : 15089
Được cảm ơn : 11
Join date : 14/04/2011
Age : 28
Đến từ : TokiO

[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Vụ cá cược tình yêu   [Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeSun Nov 13, 2011 1:05 pm




[CONTINUE…]
Chiếc xe dừng lại trước cổng trường. Tất cả cái cặp mắt đang đổ dồn về phía nó và Quân. Nó cảm thấy như đang bị mọi người quan sát kĩ từ hành động đến lời nói. Thoáng thấy nó bối rối Quân bèn lên tiếng:
_”Trả nón cho tui rồi vào lớp đi!!” nó vội cởi cái “nồi cơm điện” ra trả cho Quân. Quân vội treo cái nón lên rồi hụn ga vọt đi gửi xe. Lúc này Quân đã đi rồi nên mấy đứa con gái tiến lại gần nó. Một đứa đẩy vào vai nó:
_”Mày là cái gì của anh Quân?” nó dửng dưng đáp:
_”Không là gì cả.” rồi nó đẩy con nhỏ đó wa một bên để vào trường. Nhỏ đó hok tránh qua ngược lại còn kêu thêm đàn em chặn đường nó lại, chỉ tay vô mặt nó quát:
_”Mày nói láo, anh Quân hok bao giờ chơi với con gái, tại sao ảnh lại chở mày đi học?” nó gạt tay nhỏ đó ra, lúc này thì nó đã cảm thấy bực thật sự. Tuy ta từng là tiểu thư nhưng hok dễ ăn hiếp đâu nhá:
_”Hok liên quan tới mấy người, hỏi nhiều làm chi, tránh ra cho tui vô lớp.” nhỏ đó giơ tay lên tát nó, nó định chụp lại thì một người đã chụp lại trước nó rồi. Là Minh. Cả đám con gái đều im thin thít và bắt đầu tản ra. Lúc này Quân mới lên tiếng:
_”Công chúa tính làm gì Mỹ Quyên này thế?” (biệt danh công chúa tại vì nhà nhỏ này giàu sụ mà còn mang thêm cái bản tính tiểu thư chảnh chọe, đanh đá, thích Minh Quân từ năm lớp 8 nhưng chưa được đáp lại.) Nhỏ công chúa bỗng trở nên lúng túng:
_”Ơ, hok có gì đâu anh, em tính làm quen với Mỹ Quyên thôi mà!” Minh ngờ vực hỏi lại:
_”Vậy àk?” rồi quay sang nhìn nó:
_”Vô lớp đi Quyên trễ rồi đó.” Nó gật đầu rồi bước đi. Trong lòng nó thầm cảm ơn Minh đã cứu nó một bàn trông thấy. Nếu Minh hok xuất hiện thì có lẽ nó đã bị đám con gái đánh cho bầm dập rồi. (khổ thật >….<)
Một lát sau, Minh gửi cho nó một mẩu giấy:
_”Hok sao chứ?” nó cũng trả lời lại:
_”Quyên hok sao, cám ơn chuyện hồi nãy nha!”
_”Quyên hok làm ở quán BAR nữa àk?” nó thầm nghĩ: _“Minh hỏi vớ vẩn hok lẽ 2 người là bạn thân mà lại hok pik Quân bảo ông giám đốc sa thải tui sao?” nhưng nó hok trả lời như nó đã nghĩ:
_”Quyên nghĩ rồi, giờ Quyên làm việc khác, vậy hen!!”
Nó đâu pik rằng nãy giờ có một người đang quan sát từng hành động trao đổi thư của nó và Minh và cảm thấy khó chịu đôi chút.
Cuối giờ tan học, Quân đứng đợi nó trước cổng trường, vừa thấy nó ra là Quân liền gọi:
_”Ôsin!!!” nó cau mặt hỏi:
_”Gì dzậy?”
Quân đưa cho nó cuốn tập:
_”Về nhà chép bài giáo viên giảng hum nay cho tui!!!” nó hok thèm cầm hỏi ngược lại:
_”Anh hok có tay àk? Tui chỉ làm việc nhà thoy hok có nghĩa vụ chép bài cho anh đâu nha!!” rồi nó quay đi.
Bất chợt Quân kéo tay nó lại đặt lên môi nó một nụ hôn. (Fisrt kiss of nó dzậy là tiêu rồi hok có lãng mạn gì hết trơn) nó đứng đơ cả người ra. Tới lúc Quân buông nó ra thì cả hai đứa mới phát hiện mọi người xung quanh đang nhìn về phía tụi nó. Nó quá ngượng rồi bỏ chạy. Còn Quân thì đứng đó hok thèm đuổi theo. Minh đứng trên lầu quan sát hết sự việc, miệng lẩm bẩm:
_”Đây là kế hoạch của cậu sao Quân?”
mời các bạn theo dõi chapter 6: Scandal

Chapter 6: Scandal
Sau khi ngủ cả đêm nó vẫn hok thể nào tin được chuyện xảy ra chiều hum wa, hắn và nó “mi” nhau. Trong khi hai đứa chẳng phải là người iu hay là cái quái gì hết. Với lại hắn và nó cũng đâu có ưa nhau bao giờ?
_”Bây giờ sao đây, hok lẽ lại đi làm giúp việc tại nhà hắn?”
_”Nhưng mà hủy hợp đồng sẽ phải bồi thường.”
_”Trời ơi, tại hắn mà mình lâm vào hoàn cảnh khó xử như dzậy!!” mặc dù thế nó bắt cố gắng lê lết cái thân tới nhà hắn.(ngu sao nghỉ tiền đâu mà bồi thường hợp đồng.)
Ông quản gia bước ra mở cửa cho nó. Nó lẳng lặng đi vào và khi nó vừa vào tới phòng khách thì thấy nhỏ công chúa gì đó đang ở phòng khách nói chuyện với hắn. Hok pik hai người đang nói gì nhưng khi nó vừa vào thì chỉ nghe nhỏ công chúa hăm he:
_”Chúng ta đã thỏa thuận xong, nếu anh hok làm đúng như thế thì anh sẽ phải hối hận đó.” Rồi nhỏ đó bỏ đi còn hắn vẫn ngồi dửng dưng như hok có chuyện gì xảy ra hết.
Nó vờ như hok thấy hắn đang ngồi ở đó nên đi thẳng một mạch lên phòng ngủ dọn dẹp. Nó vừa mở cửa phòng hắn ra thì thấy một đống quần áo to tổ bố ở dưới giường (hok pik đồ sạch hay dơ mà lắm thế.)
_”Chắc định hành hạ mình nữa chứ gì.”
_”Sao lúc nào cũng anh bày trò với tui dzậy, anh thật quá đáng. Anh là đồ đáng ghét. Đồ xấu xa. Đồ dê xòm.” nó lẩm bẩm.
Thế mà nó cũng ngồi xếp hết đống quần áo rồi bỏ lại vô tủ cho hắn. Thì thấy hắn đứng tựa cửa nhìn nó hok pik là hắn ở đó bao lâu rồi.
_”Chết cha, hok pik có nghe mình lẩm bẩm hok ta?”
_”Dọn xong chưa, đi học nè.”
_”Hở?”
_”Cô về khám tai lại đi, tui thấy cô nặng lắm rồi đó.”
_”Nặng cái con khỉ, tại tui thấy anh lạ nên mới hỏi thoy.”
_”Lạ gì?”
_”Tự nhiên hum wa kiss tui bữa nay còn chở tui đi học (thái độ thay đổi 180 độ.)”
_”Tại tui thích em.”
_”HẢ????” nó ngạc nhiên dzô cùng:
_”Em làm bạn gái của tui nha?”
_”Hum nay anh quên uống thuốc àk?” (con nhỏ này làm hắn mất hứng dễ sợ lun, người ta đang tỉnh tò mà bảo người ta quên uống thuốc, bótay.com)
Rồi nó bỏ ra ngoài nhưng hắn nắm khuỷu tay nó kéo lại, tay hắn siết chặt làm nó thấy đau:
_”Trả lời tui đi, em có làm bạn gái tui được hok?”
_”Buông ra, đau quá!!”
Thật ra lúc này hắn đang nôn nóng đợi nó trả lời hok phải vì hắn thích nó mà vì vụ cá cược thoy. Ngay cả bản thân hắn còn hok pik hắn có tình cảm với nó như hắn nói hok. Hắn đã có kế hoạch là nếu hắn thắng cuộc sẽ bắt Minh hay Hoàng wen công chúa và hắn được rãnh nợ (người gì mà gái theo lại chê.)
[Flash Back]
Công chúa đến nhà hắn và nói:
_”Em thích anh lắm, hok lẽ đã lâu dzậy rồi mà anh còn hok chấp nhận em?”
_”Nhưng tui hok thích cô.”
_”Nếu anh chịu tìm hiểu em thì anh sẽ thích thoy mà.” Công chúa nài nỉ.
_”Nhưng cô hok phải mẫu người của tui.”
_”Hok lẽ anh từ chối em vì nhỏ Quyên hả?”
_”Tui hok có thích cô ta.”
_”Em pik bây giờ công ty ba anh đang bắt đầu khó khăn cần thêm vốn đầu tư.”
_”Liên quan gì đến cô?”
”_”Em pik anh rất nghe lời và thương ba anh.”
_”Thì sao?”
_”Nếu anh hok đồng ý em sẽ nói với ba em bàn bạc với ba anh cho chúng ta kết hôn. Mối quan hệ này sẽ làm cho cả hai công ty đều trở nên hùng mạnh.”
_”Cô!!!!”
_”Anh nghĩ lại đi, đừng để em ép buộc anh.”
_”Thôi được rồi, tui có một điều kiện.”
_”Anh nói đi điều kiện gì?” công chúa vội vã hỏi.
_”Tui bjk cô đều thích cả 3 tụi tui (tụi tui là hắn, Minh, Hoàng) chẳng qua chúng tui hok có ai theo đuổi cô hết nên cô mới nằng nặc chọn tui thoy.”
_”Anh.” Công chúa đơ họng (hắn nói chính xác quá còn gì, nhỏ này chỉ thích dzai đẹp và nhà giàu thoy nhưng cả 3 người hok aj them theo đuổi nhỏ hết. Lí do àk: đơn giản thoy tại vì nó vừa giàu vừa xấu vừa chảnh lại còn tự cao tự đại nên ngoại trừ đàn em của nó thì hok aj thích chơi với nó hết.)
Quân tiếp:
_”Nếu 1 trong 3 người thích cô thì cô phải suy nghĩ lại và đồng ý chấp nhận họ. Và cô hok được theo làm phiền tui nữa. OK?”
_”Nhưng em vẫn thích anh nhiều hơn.” (trơ trẽn dễ sợ)
_”Chọn đi, được 1 người hoặc mất tất cả.”
_”Nếu như họ hok thích em thì anh sẽ quen với em đúng hok?” công chúa hỏi gặng lại.
_”Đúng dzậy.” hắn khẳng định.
_”Được rồi, dzậy thì để xem.” công chúa thầm nghĩ:
_"Tui sẽ hok để 2 người đó thích được tui đâu." rồi nhoẻn miệng cười thâm hiểm.
Công chúa đứng dậy đi về và hok quên hăm he:
_”Chúng ta đã thỏa thuận xong, nếu anh hok làm đúng như thế thì anh sẽ phải hối hận đó.”
[End Flash]
Đây chính là lí do khiến hắn thay đổi xoành xoạch như thế một mũi tên trúng hai đích mà. Và lí do hắn kiss nó ngày hum wa cũng là vì mục đích này mà ra. Trở lại với hai nhân vật chính.
_”Sao còn chưa trả lời?” (tỏ tình mà thái độ của hắn y như ép buộc nó dzậy.)
_”Tui hok thích anh. Làm sao mà quen được?” nói ra câu hok thích hắn mà có một chút nhói trong lòng. Hok lẽ thật lòng nó là dzậy sao? Hắn bị từ chối cũng dzậy tâm trạng hắn chùn xuống nên hắn bèn thỏa thuận với nó.
_”Em muốn có thêm thu nhập hok?”
_”Sao?” (nghe tới tiền là mắt sáng rỡ lên liền)
_”Nếu em đồng ý giả làm bạn gái tui trước mặt mọi người kể cả 2 thằng bạn thân của tui. Tui sẽ trả thêm lương cho em mà hok đòi hỏi gì thêm nữa.”
_”Dzậy thoy sao?” nó thầm nghĩ:
_”Sao dễ ăn dữ dzậy chòi??”
_”Tui trả thêm 2tr tiền công làm bạn gái của tui. Em hok phải làm gì hết đâu chỉ việc giả vờ thoy.”
_”Tại sao phải làm dzậy?” nó ngờ vực hỏi.
_”Ừ thì tại tui thích em nên tui muốn tìm mọi cách để tìm hiểu em.” hắn bịa chuyện cho wa loa.
Thấy nó có vẻ đắn đo nên hắn nói luôn:
_”Quyết định dzậy nha, tính lương từ hum nay.”
_”Ơ!!!” nó chưa kịp trả lời thì hắn lôi bản hợp đồng cũ ra và viết thêm dzô.
Hợp đồng này có điều khoản như sau:
Thời hạn: 2 tuần
Lương: 2tr
Nhiệm vụ bên A: làm bạn gái giả.
Điều khoản đã được ký kết. Hok được phá vỡ hợp đồng nửa chừng nếu hok sẽ phải bồi thường gấp 5 lần cho bên B. Ký tên
Rồi hắn đưa cho nó ký.
_”Có 2 tuần thoy àk?” nó đọc xong hỏi liền.
_”Ừ!!!”
_”Có 2 tuần cũng hok nhiều thoy kệ làm lun.” Rồi nó đặt bút dzô ký. Một phần vì cũng muốn cho hắn cơ hội và nó còn được thêm tiền nữa (ngu sao hok ký)
_”Xong. Đi học thoy.” Hắn lôi nó theo xuống nhà xe. Rồi chở nó đi học chung.
Hum nay hắn hok dừng xe trước cổng thả nó xuống nữa mà chở nó vô thẳng chỗ gửi xe rồi cất nón lun. Để xe xong hắn đi ra nắm lấy tay nó và dắt nó vào trường. Hắn làm nó ngạc nhiên đến mắc cỡ đỏ mặt lun. Nhưng dù sao nó cũng cảm thấy thích thích khi hắn làm dzậy.
_"Hok lẽ anh ta thích mình thiệt?"
Còn hắn thì lần đầu tiên nắm tay con gái (đó giờ có chịu quen ai đâu) nên cũng có cảm giác là lạ. Mặc dù là giả bộ nhưng lại cảm thấy vừa ấm áp vừa dzuj. Tụi nó đi đến đâu là ồn ào tới đó. (Chuyện lạ mà Hoàng tử lạnh lùng quen bạn gái mà lại là con nhỏ hay cãi nhau với hắn nữa chứ.) Tiếng xì xào bàn tán rôn rã. Còn hắn thì cảm thấy kế hoạch như sắp thành công.
Minh đứng từ xa quan sát hết. Nhưng lại cảm thấy hơi nhói đau, ghen tị. Hok lẽ Minh thích nó???? Minh chép miệng:
_"Cậu đã thắng Quân àk nhưng tui hok bỏ cuộc dzậy đâu." Hoàng vỗ vai Minh làm Minh giật mình:
_"Làm gì thừ người ra dzậy?"
_"Xem kìa!!" Minh chỉ tay về phía đám đông.
_"Dzậy là tụi mình thua òi hả?"
_"Ừ!!"
_"Dzậy chuẩn bị thực hiện lời hứa đi." Hoàng cười lớn.
Mời các bạn xem tiếp chapter 7: Bạn gái giả
Về Đầu Trang Go down
https://l0vea1.forumvi.com
admin
Đại tướng
Đại tướng
admin


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Right_bar_bleue

Nam Tổng số bài gửi : 441
Điểm đạt đc : 15089
Được cảm ơn : 11
Join date : 14/04/2011
Age : 28
Đến từ : TokiO

[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Vụ cá cược tình yêu   [Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeSun Nov 13, 2011 1:06 pm



Chapter 7: Bạn gái giả
Bữa nay nó cứ suy nghĩ bâng quơ mãi hok học hành được gì. Nó cảm thấy dzui khi khi Quân bày tỏ tình cảm.
_”Ái chà!! hok lẽ mình thích anh ta??”
Suy nghĩ của nó bị Minh cách ngang. Nó đang mơ mộng còn Minh thì ngồi bản ở trên ngồi quay lại nhìn nó chằm chằm.
_”Làm gì nhìn Quyên dữ dzậy?”
_”Hai người đang quen nhau àk?”
Nó nhớ tới lời Quân dặn: _”Hok được cho ai pik kể cả Minh và Hoàng” nên nó đành ngậm ngùi mà gật đầu.
_”Sao hai người lại quen nhau?”
_”Quân nói Quân thích Quyên.” nó đáp gọn lỏn.
_”Dzậy àk. Dzậy còn Quyên? Quyên có thích Quân hok? Hok lẽ ai nói thích Quyên Quyên cũng đồng ý quen?"
_”Quyên hok bjk mà sao Minh hỏi kĩ dzậy?” nó cảm thấy hơi bực khi nghe Minh nói như dzậy
Minh hok trả lời mà móc từ trong túi ra một cái túi đo đỏ nhỏ nhỏ xinh xinh ra đưa cho nó.
_”Quyên pik đây là gì hok?” nó cầm lấy cái túi giơ lên xem rồi hỏi Minh:
_”Đây là gì dzạ?”
_”Bùa may mắn đó!!!”
_”May mắn?”
Minh giải thích thêm:
_”Nó sẽ mang lại may mắn cho những người giữ nó bên mình. Nó đã luôn mang lại may mắn cho Minh.”
_”Sao Minh lại cho tui?”
_”Nếu Minh nói Minh thích Quyên thì sao?”
_”HẢ?????” (choáng)
Minh nói tiếp:
_”Minh hok muốn Quyên quyết định quá vội vàng, hãy suy nghĩ kĩ đi.”
_”Quyên cứ suy nghĩ đi xong trả lời cho Minh pik.”
Các bạn có muốn bik tại sao Minh lại cư xử kì lạ như dzậy hok? Chúng ta hãy quay lại thời điểm một tiếng trước để xem nha
[Flash Back]
_"Cậu đã thắng Quân àk nhưng tui hok vội bỏ cuộc đâu.” Hoàng vỗ vai Minh làm Minh giật mình:
_"Làm gì thừ người ra dzậy?"
_"Xem kìa!!" Minh chỉ tay về phía đám đông.
_"Dzậy là tụi mình thua òi hả?"
_"Ừ!!"
_"Dzậy chuẩn bị thực hiện lời hứa đi." Hoàng cười lớn.
Quân bước đến vỗ vỗ vào vai Minh:
_”Hai cậu thua rồi nhá. Vụ này tui thắng. Bây giờ thực hiện theo yêu cầu của tui đúng hok?”
_”Dzậy cậu muốn yêu cầu gì?”
Quân chỉ vào người Minh rồi nói:
_”Tui muốn cậu quen với nhỏ công chúa.” Hoàng chen ngang:
_”Tui hok phải làm gì hết àk?”
_”Cậu tui sẽ tính sau.” Quân trả lời.
_”Tui sẽ thực hiện lời hứa của mình nhưng tại sao cậu lại kêu tui quen nhỏ công chúa? Cậu đang có dụng ý đúng hok?”
_” Cái đó cậu hok cần pik?”
Minh túm lấy cổ áo Quân đanh giọng:
_”Sao cậu lại đem Quyên ra làm trò chơi hả? Tui muốn hai người có tình cảm và quen nhau chứ không phải như dzậy.”
Quân gỡ tay Minh ra:
_”Dù sao tui cũng thắng. Cậu hok cần phải quan tâm nhiều đâu.”
Minh buông cổ áo Quân ra:
_”Thoy được rồi. Tui muốn đổi lại vụ cá cược. Nếu cậu hok có tình cảm với Quyên và hok mún wen cô ấy thì tui sẽ wen. Tui sẽ làm cô ấy chấp nhận tình cảm của tui. Nếu hok quen được Quyên thì tui sẽ chấp nhận làm bạn trai của công chúa."
_”Cậu mún chơi trò tình cảm àk?”
_”Tui ko như cậu, tui thích Quyên đấy.”
Quân suy nghĩ đôi chút (thật ra lúc này hắn cảm thấy bực bội và khó chịu khi nghe Minh nói thích Quyên. ) rồi quyết định:
_”Thoy được rồi, nếu cậu hok làm được trong 1 tuần thì cậu sẽ phải ngoan ngoãn làm bạn trai của công chúa đấy!!”
_”OK!!!” rồi Minh bỏ vô lớp.
Sau một thời gian bảo vệ và ở bên cạnh Quyên Minh đã nảy sinh tình cảm với Quyên. Tuy nhiên Quyên luôn đối xử thờ ơ và lạnh nhạt với Minh tuy Quyên luôn tỏ ra mạnh mẽ nhưng Minh lại cảm thấy cô rất cần được che chở. Nhưng Minh pik Quân chỉ vì mún thắng vụ cá cược nên đã làm như dzậy chứ hok phải vì thích Quyên như đã nói (bạn thân nên hiểu rõ nhau mà) Minh hok muốn Quyên bị tổn thương nên đã quyết định bày tỏ tình cảm của mình.
[End Flash]
Tới giờ Quyên vẫn còn người đơ người ra.
_”Chẳng pik làm sao nữa. Tự nhiên đùng một cái cả hai người rủ nhau đi bày tỏ tình cảm với mình thì mình pik làm sao?”
Mời các bạn xem tiếp chapter 8: Vụ cá cược giữa hai chàng trai

Chapter 8: Vụ cá cược giữa hai chàng dzai

Đang mải mê suy nghĩ thì nhỏ trong lớp khều nó làm nó giật mình.
_"Ê có người kím bạn kìa!!!" Quyên nhìn theo hướng tay nhỏ ấy chỉ thì thấy người kím nó hok phải ai xa lạ mà là nhỏ công chúa đáng ghét. Nó bèn bước ra.
_"Hok pik kím mình làm cái gì đây!!" nó ngao ngán.
_"Tao muốn nói chuyện với mày một tí." nhỏ công chúa mở lời trước. Rồi nhỏ nói tiếp:
_"Tan học, hẹn gặp sau trường. Vậy nha hok gặp hok dzìa."
Nó ngờ vực:
_" Tui đâu có gì nói với cậu. Muốn nói gì sao hok nói ở đây luôn đi?"
_"Ở đây hok tiện nói, nếu mày muốn bik một chuyện quan trọng thì hãy ra sau trường." nói rồi nhỏ đó bỏ đi.
Nó thầm bjk đây là một âm mưu gì đó:
_Nhưng nhỏ muốn nói cái gì chứ? nó có nên đi hok đây?


Suốt buổi học nó cứ mải mê suy nghĩ đến khi tiếng chuông tan học reo lên thì nó mới sực tỉnh (quay về hiện tại)
Nó mon men theo cầu thang ra sau trường. Thấy nhỏ công chúa đứng đó một mình nó cũng an tâm phần nào (sợ bị đánh hội đồng ý mà)
_"Cậu muốn nói gì với tui?"
_"Tại sao mày hok nghe lời tao?" nhỏ vẫn nói bằng cái giọng chua ngoa và du côn đó. Nó cảm thấy bực bội khi nói chuyện với người như dzậy.
_"Nghe lời cái gì?"
_"Sao mày hok tránh xa anh Quân ra, mà còn đến cướp anh ấy của tao!!!" nhỏ hét lên.
Nó cố gắng bình tĩnh. Thật ra, nó đang giận sôi người vì cái thái độ của nhỏ công chúa đó.
_"Tui hok có cướp Quân. Tiện thể tui nói cho cậu nếu pik hok có khả năng thì đừng cố gắng giành giựt nữa." rồi nó quay lưng bỏ đi.
Nhỏ công chúa liền búng tay cái " tách". Một đám lâu la xuất hiện ngay trước mặt nó.
_"Mày muốn đi đâu?"
_"Tui đi về!!"
_"Bây giờ mày sẽ phải trả giá cho những gì mày đã gây ra."

Rồi cả đám xông vào đánh nó túi bụi. Bây giờ nó muốn bỏ chạy cũng hok kịp nữa rồi. Cả người nó đi đánh đau hok thể tả. Đứa thì đá, đứa thì nắm đầu, đứa thì kéo qua, kéo lại rách luôn cái áo nó đang mặc (thật ra tụi nó cố tình xé chứ hok phải kéo qua kéo lại mà rách.) Đầu óc nó tối đen lại. Rồi nó lịm dần...Trong đầu nó chỉ còn nghe loáng thoáng được những âm thanh còn xót lại. Cả người nó bầm tím ê ẩm hok cử động được nữa....Giọng một ai đó....nghe rất quen thuộc, người đó khoác chiếc áo lên người nó...rồi bế nó trên tay....rồi nó hok còn bjk gì nữa...

.................................................. ............

Nó giật mình tỉnh dậy, nó đang nằm trong một căn phòng sang trọng. Đang mặc trên người cái áo thun và cái quần thể thao siêu rộng (y như con kiến mặc áo con voi.)
_"Vậy còn cái bộ đồ đi học của mình đâu?" nó tái mặt hét lên:
_AAAAAAA!!!!!!!!!!!!!
Cánh cửa phòng bật tung ra và người đang đứng trước mặt nó bây giờ hok phải ai xa lạ mà là Quân.
_"Làm gì la lớn dữ dzậy??"
_"Sao tui lại ở đây?"
_"Em hok nhớ gì hết àk?" hắn đặt ly sữa xuống chiếc bàn ngay đầu giường.
_"Tui chỉ nhớ là có ai đó bế tui ra khỏi đám đông rồi tui hok còn pik gì hết trơn."
_"Ừ, lúc đó em ngất rồi!!!"
_"Sao tui mặc áo quần như thế này? Anh đã làm gì tui?"
_"Áo em rách nên tui thay dùm lun." rồi hắn cười cười. Nó tức đến nỗi đưa tay lên đấm hắn. Nhưng...
_"Ui da!!!!! (cái tay bị bầm tím nhức quá trời mà nó giơ lên đấm hắn một phát hok thương xót, cái tội ngu.) Lúc này nó xuống giọng lí nhí hỏi:
_"Dzậy là anh thấy hết trơn rồi hả?" mặt nó ửng đỏ lên nhìn rất dễ thương và mắc cười.
Hắn nhịn cười hok nổi ôm bụng cười một tràng đã đời xong mới nói:
_"Nhìn em mắc cười quá!!!"
_"Cười cái con khỉ khô!!!" nó bực bội.
_"Anh dzỡn thoy chị y tế thay cho em đó. Anh chỉ mang quần áo tới thoy."
_"Thiệt hok??" mắt nó long lanh như con mèo mít ướt.
_"Chứ mún hok thiệt hả?"
_"Đâu có!!!!" nó đánh trống lảng lun:
_"Sữa đó cho tui hả?"
_"Ừ, em uống đi."
Nó đứa lên miệng nốc một hơi hết sạch. Rồi lỡ "Ợ" luôn một cái rõ to.
_"Con gái gì mà ăn ợ như heo dzậy?" hắn nhăn mặt rồi cười nó.
_"Kệ tui, tại anh mà tui ra nông nổi dzậy nè."
_"Xin lỗi nha!!!" hắn vừa gãi đầu vừa nói trông hơi bị lúng túng. Nhìn bộ dạng của hắn mà nó phải phì cười.
Hum nay hắn nói câu:" xin lỗi" nó nghe hok quen tí nào. Nhưng nó lại cảm thấy rất dzui.

Sau khi nó về nhà mẹ nó còn tẩm bổ cho nó nguyên con gà ác tiềm thuốc bắc nữa. Nó lại ăn cho hết rồi lăn đùng ra ngủ.
Đang ngủ nó nghe mẹ nó đang nói chuyện với ai. Hình như là giọng của Minh.
_"Quyên thấy sao rồi?" Minh từ cửa bước vào. Rồi lấy ghế ngồi xuống gần giường nó.
Nó kéo gối ngồi tựa lưng vào thành giường:
_"Quyên khỏe mà, hok sao đâu, hì hì."
_"Muốn ăn gì hok Minh đi mua?"
Nó nhăn mặt:
_"Làm như tui là heo ý. Ai cũng đòi tẩm bổ cho tui hết dzậy?" rồi nó cười hì hì. Minh thấy nó tươi tỉnh cũng đỡ lo phần nào.
Khi vừa nhận được tin nó bị đánh. Minh phóng xe một lèo tới thẳng nhà nó ngay.
_"Àk xém tí nữa là quên mất."
Nó ngơ ngác hỏi:
_"Quên gì dzậy?"
_"Đợi Minh tí!!!" rồi Minh đi ra ngoài
Năm phút sau....Minh quay lại với con heo to đùng trên tay. Tươi cươi với nó. Rồi đặt con heo lên người nó.
Nó lắc lắc con heo vài cái:
_"Sao lại là con heo?"
_"Nãy Minh đang đi lựa mà nghe tin Quyên bị dzậy nên Minh lấy đại con to nhất luôn rồi chạy qua đây liền, ai dè là con heo."
Nó ôm con heo mà lòng cảm thấy dzui dzui, đã lâu rồi nó hok nhận được quà của ai từ sau ngày papa nó mất.
_"Quyên thích hok?"
_"Thích chứ, cám ơn Minh nha!!!" nó cười tít cả mắt lại.
_"Còn thích gì nữa hok Minh mua cho?"
_"Hok cần đâu Minh." nó từ chối ngay.
Nét mặt Minh hơi xìu xuống một tí.
Đành chịu thoy chứ nó hok muốn nhận đồ của người khác tí nào.
_"Thoy Quyên nghỉ đi Minh về nha, trưa mai Minh qua chở Quyên đi học."
_"Nhưng mà...." nó chưa kịp nói liền bị Minh cắt ngang.
_"Mai 11h Minh qua, dzậy hen. Minh về đây."
_"Thoy kệ dzậy." nó nhìn con heo mỉm cười.

Nó lay lay con heo:
_"Heo àk? chị sẽ trả lời như thế nào với chủ của mày đây?"
Rồi nó đặt con heo lên đầu giường rồi chìm vào giấc ngủ.
Mời các bạn theo dõi tiếp chapter 9: Hiểu lầm
Về Đầu Trang Go down
https://l0vea1.forumvi.com
admin
Đại tướng
Đại tướng
admin


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Right_bar_bleue

Nam Tổng số bài gửi : 441
Điểm đạt đc : 15089
Được cảm ơn : 11
Join date : 14/04/2011
Age : 28
Đến từ : TokiO

[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Vụ cá cược tình yêu   [Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeSun Nov 13, 2011 1:07 pm



Chapter 9: Hiểu lầm

Minh đến đúng giờ như đã hẹn. Minh mỉm cười nhìn nó trìu mến. Bữa nay các vết thương của nó vẫn còn đang nhức nhối và bầm tím. Nó thầm nghĩ:
_"Nhỏ công chúa thấy mình ra nông nổi này chắc là hả hê dữ lắm." Nhưng ko vì thế mà nó nghĩ học. Nó muốn cho nhỏ đó thấy rằng hạ gục nó hok phải là một chuyện dễ dàng.
Minh dìu tay nó đỡ nó leo lên xe rồi Minh mới lên. Minh lướt xe chậm rãi đi vì pik nó sợ chạy nhanh. Chiếc xe chở nó vừa chạy thì hắn cũng vừa chạy tới. Hắn dừng xe lại và nhìn theo nó. Tự nhiên hắn cảm thấy bực bội vô cùng. Miệng lẩm bẩm:
_".....uổng công mình chạy wa!!" rồi hắn rồ ga vọt mất. Hắn cứ chạy nhanh đến nỗi những người chạy xe hai bên đều né ra nhường hắn wa trước.

Hắn cứ chạy nhưng lại hok đến trường. Hắn chạy đến quán BAR lúc trước nó làm. Cứ kêu kia ra òi uống cho tới lúc say mèn. Lúc này hắn chỉ nghĩ đến nó. Hắn phóng lên xe và chạy thẳng tới trường học.....
Tan học.......

Minh dìu nó bước ra cổng. Tại người nó bị thương tè le nên Minh cứ kè kè chăm sóc nó y như công chúa nhỏ dzậy. Nó và Minh băng theo con đường ra vườn sau trường đến chỗ gửi xe. Vừa đi nó vừa nghĩ vu vơ....vu vơ rồi nghĩ đến hắn lúc nào hok hay:
_"Sao bữa nay anh ta hok đi học ta?"
_"Hok pik có chuyện gì hok đây?" mãi suy nghĩ nó vấp vào cục gạch. Minh liền phản xạ nhanh kéo nó lại nhưng hok kịp thế là Minh té theo nó lun...>....< Lúc này là tình huống khó xử Minh nằm đè lên nó. Lúc này mặt Minh gần sát ngay mặt nó. Mặt nó đỏ bừng bừng lên đinh đẩy Minh ra nhưng.......

Minh đặt lên môi nó một nụ hôn.....nó ú ớ đẩy Minh ra nhưng đã quá trễ....Hắn tìm thấy nó và vô tình trông thấy tất cả từ phía xa. Hắn khựng lại ngay. Tim hắn như muốn nỗ tung. Hắn muốn chạy đến và đấm cho Minh một phát thật đau.... nhưng hắn đã hok làm thế....hắn quay lưng bỏ đi....

Trong hơi men hắn ngồi xuống một cái ghế đá dưới gốc cây....Công chúa đi ngang thấy hắn thế là ngồi xuống tâm sự vs hắn. Hắn bắt đầu mềm lòngvà cảm thấy nhỏ công chúa hok đáng ghét như hắn đã nghĩ. Hắn kể tất cả mọi việc cho công chúa nghe và kể cả chuyện hắn cảm thấy ghen tức khi thấy nó đi với một người khác...Hắn đâu pik rằng cảm giác đó gọi là yêu...chỉ có công chúa bjk hắn đã yêu nó. Nhưng lúc này trong đầu nhỏ công chúa lại nảy ra một kế hoạch .....
Về phần nó, sau khi Minh vừa đặt nụ hôn lên môi nó nó liền đẩy Minh ra. Minh đỡ nó dậy ấp úng:
_"Xin lỗi Quyên!!!"
Nó bật khóc ngon lành. Chắc tại nhiều ấm ức kìm nén hay là tại nó thấy có lỗi khi nó sắp làm Minh sẽ buồn?
_"Minh àk, Quyên có chuyện muốn nói với Minh."
_"Quyên nói đi Minh nghe nè!!!" nó ngập ngừng một chút rồi mới quyết định nói luôn:
_"Quyên hok làm bạn gái Minh được đâu, Quyên đã thích người khác rồi!!!"
Minh hok hề ngạc nhiên khi nghe nó nói như thế:
_"Quyên thích Quân phải hok?"
Nó gật đầu.

Nó gật đầu chào Minh rồi quay đi....
Minh cũng đứng đó mỉm cười:
_"Cậu đã thắng Quân àk!!!"

Nó lê từng bước vô lại sân trường. Và nó thấy hắn đang đi cùng nhỏ công chúa trước mặt. Nó liền cất tiếng gọi:
_"Quân!!!"
Hắn quay lại nhìn nó rồi quay mặt bỏ đi. Làm nó đứng đơ người ra luôn. Lần đầu tiên, nó gọi mà hắn hok thèm trả lời....hắn thấy nó nhưng vẫn quay mặt bỏ đi....
Nhỏ công chúa quay lại nhìn nó cười đểu rồi cũng bỏ đi theo hắn....

Nó vẫn cố lết theo hai người đó nhưng ra tới cổng trường nó đứng lại nhìn. Nhỏ công chúa đang leo lên xe hắn. Rồi hắn vọt ga đi. Lúc này tim nó nhói đau...
Bây giờ thì nó đã pik người nó thích là ai người nó lo lắng là ai và người nó cần là ai. Chỉ có một mình hắn thoy.
Nó cuốc bộ về nhà rồi lăn đùng ra nệm nằm suy nghĩ rồi ngủ hồi nào hok pik....


[continue...]

Sáng nay, nó dậy sớm hơn bình thường. Nó muốn tranh thủ wa nhà hắn sớm và định sẽ nói cho hắn pik tình cảm của nó. Nó vừa bước ra khỏi phòng thì thấy mẹ nó đã dọn sẵn cơm sáng rồi. Thấy nó, mẹ nó nhìn nó trìu mến:
_Lại ăn cơm đi con!!
_Dạ!!! nó ăn ngấu nghiến đã lâu rồi hai mẹ có con mới ăn sáng chung với nhau như dzậy. Sáng nào nó dậy thì mẹ nó cũng đã đi làm mất rồi. Mẹ nó hok còn là phu nhân chủ tịch tập đoàn dầu khí nổi tiếng một thời nữa mà bây giờ chỉ là một lao công quét dọn trong siêu thị thôi. Chính vì thế, nó thấy thương mẹ nó rất nhiều.
_Dạo này mẹ ốm quá, đi làm cực lắm hả mẹ?
Mẹ nó mỉm cười gắp miếng thịt bỏ vô chén của nó:
_Mẹ không sao đâu con đừng lo, gắng ăn nhiều vô cho khỏe rồi còn đỡ đần phụ mẹ nữa.
Nó cúi xuống lùa cơm vào miệng nhằm tránh hok muốn mẹ nó thấy dòng nước mắt nó rơi. Ăn xong hai mẹ con nó dọn chén rồi đi làm. Nó cuốc bộ đến nhà hắn.

Nó đứng trước cửa nhà hắn với tâm trạng hok như mọi bữa. Tim nó đập rất mạnh. Như muốn nhảy ra ngoài...nó đang hồi hộp về việc nó sắp làm. Nó chưa kịp gõ cửa thì ông quản gia đã ra mở rồi.

Nó bước vô nhà rồi đi thẳng lên phòng hắn. Nó gõ cửa...1 lần...2 lần...3 lần nhưng hok có tiếng trả lời nên nó mở cửa vào luôn. Nó thầm nghĩ:
_Chắc anh ta ra ngoài rồi, thoy vào dọn dẹp phòng luôn!!

Đồ đạc bị quăng bừa bãi khắp phòng...nào là điện thoại, sách vở, quần áo và cả cái laptop đang mở nữa...
_Quân!!! nó cất tiếng gọi...nhưng hok thấy hắn trả lời....Nó gom hết đồ đạc đem giặt thì nge tiếng "BUZZ!!!" từ laptop của hắn. Nó tò mò bước lại xem.
Funny_boy (Hoàng): _”Vụ cá cược giữa cậu và Minh tới đâu rồi? Bây giờ ai đang wen Mỹ Quyên?”
_”Cá cược gì dzậy? Sao lại có mình trong đó?” nó tự hỏi. Chat thử xem giả bộ làm Quân luôn:
Cold_blood (nick yahoo của hắn): _Tới đâu là tới đâu??
Funny_boy: _Chỉ là cá cược thoy làm gì mà 2 cậu căng thẳng thế?
Cold_blood: _Căng thẳng gì đâu? mà cá cược gì tớ quên rồi?
Funny_boy: _Thì vụ cậu cá với Minh là sẽ khiến Mỹ Quyên thích cậu. Nếu bên nào thắng thì muốn gì cũng được nhớ hok?
Cold_blood:...............(im lặng)............
Funny_boy:_Minh thích Quyên thật thì nhường cho cậu ấy đi. Cá cược làm gì, Với lại cậu cũng đâu có thích cô ta
Funny_boy: BUZZ!!!
Funny_boy: BUZZ!!!
Funny_boy: cậu đâu rồi?
Funny_boy: BUZZ!!!


Mặc kệ cho nick yahoo của Hoàng buzz ầm ỉ. Mắt nó nhòe đi. Thì ra tất cả chỉ là trò chơi do hai người đó đặt ra. Dzậy mà nó đã tin như thật. Nó thật giống con ngock. Nó cảm thấy vừa giận vừa đau. Khi pik tình cảm của hắn dành cho nó là giả nó cảm thấy thất vọng và phủ phãng. Nó ủ rủ bỏ về.....
Chapter 10: Hạnh phúc đến bất ngờ


Sau khi biết được sự thật về tình cảm của hắn dành cho nó. Lúc này, nó vừa pùn vừa thất dzọng nhưng cũng hok kém phần căm ghét hắn. Lúc này mà gặp hắn chắc nó sẽ "nhai" luôn cái đầu hắn...hoặc là bỏ đi....

Trưa nay, nó hok đến trường bằng xe đưa đón nữa. Nó đang đi bộ tới trường vừa đi nó vừa suy nghĩ miên man đủ thứ chuyện. Trong lòng nặng trĩu....

Một chiếc BMW trờ tới và dừng ngay trước mặt nó.
_Làm gì mà cản hết đường người ta đang đi thế!!! nó lẩm bẩm.
Chợt nó khựng lại một chút khi thấy hắn bước xuống xe và nhìn nó mỉm cười. Chẳng cần pik hắn làm cái quái gì mà cười với nó. Mới ngày hum wa vẫn còn koj nó như người xa lạ. Nó liếc hắn một phát lẩm bẩm vừa đủ hắn nghe:
_Cười cái quái gì chứ, bộ mặt tui dính lọ ngẹ hay sao mà cười!!! rồi nó bỏ đi.
Hắn đuổi theo và kéo tay nó lại:
_Em đã sử dụng laptop của anh?
Lúc này có vẻ như hắn đã pik aj đã chat với thằng bạn thân chí cốt của hắn rồi. Nó gỡ tay hắn ra ánh mắt hok hề khuất phục:
_Ừ, thì sao?
Hắn nhìn nó:
_Em đã pik tất cả???
Nó hok thèm nhìn hắn nữa (nếu nó nhìn hắn nữa thì nó sẽ tức mà chết mất):
_Ừ, pik hết rồi, còn gì nữa hok, tránh ra cho tuj đi học!!! nó xô hắn wa một bên.
Hắn kéo lấy nó và hôn nó. Như có điện giật tung người. Nó phản xạ nhanh đẩy hắn ra rồi tát cho hắn một bạt tay:
_Anh....!!!! rồi nó bỏ chạy.
Nước mắt nó lăn dài xuống má. Nó chạy thẳng ra bờ sông ở Phú Mỹ Hưng luôn (hok thèm đi học luôn)
_Anh là đồ bỉ ổi, tui ghét loại người như anh, hok pik quý trọng tình cảm.
_Dzậy mà mình cứ tưởng là thật!!! NGOCK thật!!! nó ngồi bệt xuống vệ cỏ ven sông luôn.
Một giọng nói trầm ấm vang lên từ sau lưng nó:
_Mỹ Quyên!!!
Hok cần quay lại thì nó cũng pik người sở hữu giọng nói này là ai rồi:
_Cậu đến đây làm gì?
_Minh xin lỗi!!!
_Cậu thấy dzui chứ???
Minh ngồi xuống bên cạnh nó rồi mới trả lời:
_Mình đã sai lầm khi đưa ra đề nghị. Bởi vì...!!
Nó cắt ngang lời Minh:
_Vì cậu thấy có lỗi. Tui hiểu rồi, bây giờ thì đi đi để cho tui yên!!!
Minh chỉ là muốn nói với nó:
_Bởi vì...bây giờ người Minh thích là nó và Minh đã vô tình nhường nó lại cho Quân.....
Minh bỏ đi còn nó vẫn ngồi ở đó ngắm nhìn dòng nước đang trôi lặng lẽ....
_Cố lên thoy, tới giờ đi học rồi!!!
Nó bước vội đến trường. Nó lẳng lặng bước vô lớp mặc cho bao nhiêu ánh mắt căm ghét đang nhìn nó. Nó cũng quen với cái tình cảnh như thế này nên nó dửng dưng như hok có gì xảy ra.

Quân chuyền mảnh giấy qua bàn nó. Nó bèn giở mảnh giấy ra đọc:
_Sao em tránh mặt tui???
Nó hok thèm trả lời và tiếp tục chép bài. Hắn tức tối dzik tiếp mảnh giấy thứ hai:
_Anh pik lý do nhưng em phải nghe anh giải thích chứ!!
Lúc này nó mới nguệc ngoạc 3 chữ vô tờ giấy:
_Giải thích đi!!!
Hắn cầm cây bút trầm ngâm một hồi khá lâu. Nó đắc ý:
_Hok pik giải thích chứ gì. Đồ xấu xa....

[còn tiếp]

[continue...]

Ra chơi, hắn dúi vào tay nó một mảnh giấy rồi bỏ đi. Nó giở tờ giấy ra xem:
_Bây giờ ra sau trường gặp anh!!!
Nó vò vò mảnh giấy rồi vứt đi. Nó đi vô WC rửa mặt. Nó đâu pik rằng có một người quan sát từng hành động của nó rồi bước đến nhặt mảnh giấy nó vừa vứt đi mở ra xe. Rồi mỉm cười nham hiểm.
_Gặp gì chứ, tui đâu có gì để nói với anh _nó vặn vặn khóa nước lại.
Nó tính hok đi nhưng lại có chút luyến tiếc:
_Hay là mình đi thử xem sao. Nói rồi nó đi thẳng ra sau trường. Chợt nó hok thể tin vào cảnh tượng đang diễn ra trước mắt nó bây giờ.
Hắn đang "kiss" nhỏ công chúa
Nó thẫn thờ cả người. Nó thấy tim mình đau nhói. Những giọt nước mắt bắt đầu rơi. Nó sẽ cứ đờ người ra như thế nếu như chiếc điện thoại hok reo lên:
_Alô!!!
Giọng một người đàn ông vang lên:
_Cô là Mỹ Quyên con gái bà Kim Thu???
_Uhm, là tui!!!
_Mẹ cô đang lau cầu thang thì bị trượt chân té. Hiện giờ đang cấp cứu tại bệnh viện cô hãy đến và làm thủ tục nhập viện.
Người đàn ông vừa nói dứt câu. Nó liền tức tốc chạy thật nhanh thì va phải Minh đang đi ngang. Minh ngạc nhiên hỏi nó:
_Quyên có sao hok??? Minh nhìn theo hướng nó vừa chạy ra thì thấy Quân và nhỏ công chúa đang ở đó. Lúc này hình như Minh đã hiểu lí do.
Chợt trong đầu nó nảy ra một ý định:
_Minh cho tui mượn tiền được hok???
_Àk được, Quyên cần bao nhiêu?? Minh ngạc nhiên hok kém. Có đời nào nó mượn tiền ai bao giờ đâu.
_3tr!!!
Minh móc vội trong bóp ra đưa cho nó. Nó cầm lấy tiền rồi chạy thẳng lên lớp hok quên nói:
_Tui sẽ trả cho Minh sớm!!!
Nó thu dọn tập vở rồi chạy thẳng đến bệnh viện.
................................
Về phần hắn, sau khi đợi một hồi lâu hok thấy nó đến, hắn bèn lên lớp. Thấy bàn nó trống trơn hắn tò mò hỏi Minh:
_Cậu thấy Mỹ Quyên đâu hok????
Minh trả lời:
_Nãy thì thấy giờ thì hok!!!
Hắn hỏi kĩ hơn:
_Thấy khi nào???
Minh mới kể cho Minh nghe tất cả sự việc ban nãy. Hắn lặng thinh hok nói nữa. Hắn thầm nghĩ:
_Hok lẽ....Mỹ Quyên đã nhìn thấy??

[còn tiếp.....]
Về Đầu Trang Go down
https://l0vea1.forumvi.com
admin
Đại tướng
Đại tướng
admin


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Right_bar_bleue

Nam Tổng số bài gửi : 441
Điểm đạt đc : 15089
Được cảm ơn : 11
Join date : 14/04/2011
Age : 28
Đến từ : TokiO

[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Vụ cá cược tình yêu   [Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeSun Nov 13, 2011 1:08 pm


Nó cứ đi qua đi lại trước cửa phòng cấp cứu cả chục lần rồi mà vẫn chưa thấy bác sĩ nào ra ngoài cả. Nó đang rất lo lắng cho mẹ nó.Nó chắp tay và cầu nguyện.
_Cầu xin chúa phù hộ cho mẹ con được bình an!!!
..................................
Một tiếng sau......
Một vị bác sĩ bước ra từ phòng cấp cứu. Nó cảm thấy như cái ngày ba nó qua đời đang tái diễn và người nằm trong đó bây giờ không phải là ba nó nữa mà là mẹ nó.
_Ai là người nhà bệnh nhân Kim Thu???
Nó bước đến thật mau:
_Là tôi, tôi là con của bà Kim Thu. Mẹ tôi sao rồi bác sĩ???
Vị bác sĩ thấy dáng vẻ lo lắng thấp thỏm của nó liền trấn an nó:
_Cô bình tĩnh lại đi. Mẹ cô hiện giờ đã qua cơn nguy kịch. Bà bị té nên gãy hai đốt xương sống. Chúng tôi đã phẫu thuật xong rồi. Bây giờ mẹ cô sẽ được chuyển sang phòng hồi sức. Chúng tôi sẽ theo dõi cho đến khi bệnh nhân khỏe thì sẽ cho mẹ cô xuất viện. Bây giờ cô ra quầy làm thủ tục nhập viện cho mẹ cô đi.
Sau khi nghe bác sĩ nói xong mà nó thở phào nhẹ nhỏm. Bây giờ điều nó phải lo lắng là lo tiền viện phí.
_Nhập viện sẽ tốn kém lắm, không biết 3tr đủ không ta?
Nó tức tốc chạy ra làm thủ tục nhập viện.

Cầm tờ biên lai trên tay mà nó còn thấy lo lắng nhiều hơn. Mới đăng kí 2 ngày nhập viện thôi mà đã 2tr rưỡi rồi. Mẹ nó còn phải ở đây để hồi sức. Nó lẩm bẩm:
_Mình kím đâu ra số tiền đó bây giờ???
Nó đi thẳng tới phòng hồi sức nơi mẹ nó được chuyển đến. Mẹ nó đang nằm trên chiếc giường trắng muốt.Hơi thở nặng nhọc. Nhìn mẹ nó mà nước mắt nó trào ra. Nó ngồi xuống bên cạnh mẹ nó.
_Con xin lỗi mẹ!!!
_Mẹ hãy mau tỉnh lại với con nha mẹ. Mẹ đừng bỏ con lại một mình. Con sợ lắm!!! đôi vai nó rung lên. Nó khóc.... Nó thiếp đi lúc nào không hay. Tới khi giật mình thức thì trời đã tối thui. Bụng nó sôi ùng ục.
_Đói quá, mà ăn thì tốn kém lắm. Bây giờ mình phải về nhà lấy đồ đạc thôi.
...................................
Về tới nhà thì thấy bóng một thằng con trai đang đi tới đi lui trước cửa nhà nó. Là hắn nó hơi bị ngạc nhiên. Thấy nó hắn đứng nhìn nó trân trân. Làm nó không muốn bước tới nữa mà chỉ muốn quay đầu bỏ đi. Nó cố bước đến:
_Anh đến đây làm gì vậy?? vừa nói nó vừa mở cái ổ khóa cửa ra.
_Anh chờ em từ chiều tới giờ. Điện thoại em liên lạc không được.
Nó đẩy cái cửa bước vào trong:
_Điện thoại hết pin rồi. Anh kím tui có gì không???
_Hồi chiều em đã trông thấy rồi àk??
_Thấy gì???? nó làm bộ hỏi.
_Thì thấy.......anh và nhỏ công chúa.....
_Rồi sao??? nó hỏi kĩ hơn làm hắn ngượng nghịu trả lời:
_Thì...đang....hôn...nhau....
Hắn nói rớt ra từng chữ rời rạc. Trông có vẻ hắn rất khó khăn khi nói ra điều đó.
_Ừhm tui thấy rồi!!!!
_Sự thật không phải như vậy đâu???
_Chứ như thế nào??? nó sừng sộ nạt hắn.
_Là vì....
_Vì cái gì hả??? nó tiếp tục hỏi tới.
Lúc này hình như cái miệng và cái đầu của hắn không còn liên hệ với nhau nữa. Cái miệng cứ tuôn ra những lời nói "kì cục" mà hắn chưa bao giờ dám nói với nó.
_Vì em!!!
_Tại sao lại vì em??? (cảm động với thái độ của hắn rồi đổi cách xưng hô luôn)
_Thật ra nhỏ công chúa đòi hôn lên má anh và bảo rằng sẽ để cho em được yên. Sẽ không làm khó em nữa.
_Và anh đã đồng ý??
Hắn biện minh ngay:
_Ừhm chỉ hun lên má thoy nhưng anh không ngờ....!!!
_Không ngờ em đã thấy chứ gì???
Lúc này nó cảm thấy trong lòng nhẹ nhỏm đi rất nhiều. Thì ra đó chỉ là hiểu lầm và nó là người vô tình trông thấy. Nhưng nó thầm nghĩ:
_Anh ta có nói thật không??? (đa nghi như tào tháo>..<)
Nó chuyển sang đề tài giữa hắn và Minh:
_Thế còn vụ cá cược???
Lúc này hắn tỏ vẻ hối lỗi vô cùng (nhìn cũng thấy tội tội)
_Thì lúc đầu là cá cược nhưng mà....anh không ngờ....!!!
Nó ngờ vực hỏi:
_Không ngờ gì???
Lúc này hắn lấy hết tất cả dũng khí ra mà nói với nó chỉ 3 chữ:
_Anh thích em!!!
Nó quá bất ngờ khi nghe hắn nói vậy. Mặt nó ửng đỏ lên. Hai đứa bắt đầu im lặng......Nó như không dám thở còn hắn thì thở ra rất nhẹ. Từ từ khuôn mặt hắn tiến lại gần mặt nó.....
_Á!!!! nó la lên làm hắn bừng tỉnh và đứng trở lại vị trí cũ.
_Em phải vào bệnh viện đây???
Lúc này thì tới lượt hắn tò mò:
_Em vào đó làm chi???
_Mẹ em bị té mới cấp cứu xong bây giờ đang ở phòng hồi sức. Em phải chuẩn bị đồ đạc cho mẹ em nhập viện.
Hắn đứng lên đề nghị:
_Để anh đưa em đi!!!
Nó suy nghĩ vài giấy rồi gật đầu.
Chapter 11: Phản đối

Bệnh viện tấp nập người ra vào nhưng bây giờ nó đã cảm thấy bớt sợ và lạc lõng hơn vì luôn có hắn đi tò tò theo sau lưng. Hắn đang tay xách nách mang cả đống đồ đạc mà nó soạn ra ban nãy. Mặt hắn nhăn lại như con khỉ nhưng vẫn không dám than vãn một tiếng. Công tử như hắn đó giờ có bao giờ phải mang vác nhiều thứ như vậy đâu.

Nó khẽ mở cửa phòng bệnh ra lách vào trong thật nhẹ mà quên mất hắn đang tay xách nách mang cả đống đồ nên không tự mở cửa được. Thấy nó tỉnh queo như đi một mình hắn nhăn mặt nói khẽ:
_Đẩy cửa to ra cho anh vào với!!!
Nó sựt nhớ ra liền quay lại cười trừ mở cả cánh cửa ra cho hắn vào. Hắn đem đồ đạc sắp vào tủ gọn gàng. Nó kéo cái ghế ra và ngồi xuống bên cạnh giường mẹ nó.
_Hình như mẹ em chưa tỉnh!!!
Hắn nghe thấy vậy nên đứng lên xem mẹ nó thế nào. Chợt hắn khựng lại rồi đứng bất động luôn. Nó phải huýt vào người hắn một cái để kéo hắn trở lại hiện tại. Nó tò mò quay sang hỏi hắn:
_Anh bị trời trồng à???
Hắn kéo ghế ra và ngồi xuống bên cạnh nó:
_Mẹ em là bà Trần Kim Thu vợ chủ tịch tập đoàn dầu khí ông Ngô Thiên Quốc đúng không??
Nó ngạc nhiên khi hắn bik rõ lai lịch của ba mẹ nó như vậy. Nó chưa bao giờ tự khai tên tuổi của mình với ai ngoại trừ cái hồ sơ nhập học nộp cho trường thôi.
_Sao anh pik???
Hắn thở dài:
_Ba anh là Vũ Minh Khanh đối thủ của ba em đó!!
Nó há hốc mồm ra mà ngạc nhiên đến đứng hình. Nó pik ba hắn. Nó nghe ba nó kể hai người từng là bạn thân của nhau. Nhưng vì một lí do nào đó trở thành kẻ thù và luôn cạnh tranh với nhau rất ác liệt. Ba hắn cũng là một trong những nguyên nhân thúc đẩy khiến sự nghiệp gia đình nó phá sản sớm hơn dự tính.
Nó vẫn không tin vào những gì tai nó vừa nghe được nên hỏi lại hắn lần nữa:
_Có thật không???
Hắn miễn cưỡng mà gật đầu. Thật ra hắn cũng pik mối thâm thù này nhưng hắn không ngờ nó lại là con gái của ông Ngô Thiên Quốc. Hắn bik chắc khi ba hắn pik về mối quan hệ giữa nó và hắn sẽ phản đối quyết liệt. Tụi nó sẽ không còn hi vọng nào cả.
Bầu không khí nặng trĩu bao trùm lấy căn phòng. Nó quá bất ngờ đến không nói nên lời. Còn hắn lặng im không nói tiếng nào.........

[continue...]

..........................................
Hai đứa nó cứ im lặng mãi cho đến khi hắn đứng dậy và chào tạm biệt nó:
_Anh về đây!!!
Nó bước ra mở cửa cho hắn về. Trước khi đi hắn không quên dặn:
_Mai anh đến!!
Nó đứng đó nhìn theo cho tới khi hắn đi hết dãy hành lang và nó không còn thấy được hắn nữa nó mới quay trở vào và ngồi xuống cạnh giường của mẹ nó.
_Mẹ ơi!!!
_Mẹ mau tỉnh lại đi, con có rất nhiều chuyện muốn nói với mẹ.
Nó ngồi nhìn mẹ nó mãi. Mệt quá nên nó gục đầu xuống giường và thiếp đi.....

Ánh nắng ban mai chiếu xuyên qua cửa sổ phòng bệnh. Một bàn tay đặt nhẹ lên đầu nó làm nó giật mình thức dậy. Nó dụi dụi mặt nhìn thì ra là mẹ nó:
_Mẹ tỉnh hồi nào vậy???
Mẹ nó mỉm cười trìu mến:
_Mẹ dậy nãy giờ rồi. Nhìn con ngủ say quá nên mẹ không kêu!! nó liền móc cái điện thoại ra xem giờ.
_Á!! 8 giờ rồi!!!
_Mẹ có đói chưa?? con đi mua đồ ăn cho mẹ nha!!!
Mẹ nó ra dấu bảo thôi. Nhưng nó cầm lấy tay mẹ nó và nói:
_Mẹ phải ăn để mau hồi phục nữa chứ.
Rồi nó chạy đi mua cháo cho mẹ nó ăn. Vừa xuống tới cầu thang thì thấy hắn đang đi lên, tay cầm một cái bọc to tướng. Thấy nó hắn mỉm cười. Còn nó thì:
_Chết cha!!! lo chạy đi mua mà quên rửa mặt!!!
_Thoy kệ, xem như không có gì xảy ra vậy (ở dơ phát ớn)
Hắn bước đến và đưa cho nó cái bọc đang cầm trên tay. Nó tò mò mở ra xem thì thấy một cái hộp đựng cháo, trái cây, sữa,...hằm bà lằn hết...
Hắn gãi gãi đầu:
_Anh kêu đầu bếp nấu cho mẹ em!!!
Nó nhìn hắn đầy biết ơn. Hiểu ý nên hắn xoa xoa đầu nó:
_Không cần cám ơn đâu!!!
Rồi nó và hắn cùng vô phòng mẹ nó.

Nó đẩy cửa phòng bệnh ra bước vào thì thấy mẹ nó đang nằm nhìn nó. Nhưng nét mặt mẹ nó bỗng thay đổi khi thấy hắn bước vào. Mẹ nó lắp bắp:
_Cậu là.....!!!
Hắn gật đầu chào mẹ nó:
_Cháu là Vũ Minh Quân, con trai của ông Vũ Minh Khanh!!!
Sắc mặt mẹ nó trở nên tái đi. Nó đứng quan sát thấy vậy liền chạy đến bên cạnh mẹ nó:
_Mẹ không sao chứ, đây là bạn chung lớp với con!!!
Mẹ nó quay sang nhìn nó:
_Không phải bạn trai con? mẹ nó hỏi đầy nghi hoặc.
Nó im lặng. Còn hắn thì cũng không trả lời. Bây giờ cả hai đứa nó đều không biết phải trả lời như thế nào. Mẹ nó nói tiếp:
_Hai đứa không được quen nhau!!!
Nó liền hỏi mẹ nó:
_Tại sao vậy mẹ???
Mẹ nó lớn tiếng hơn:
_Mẹ bảo sao thì con nghe vậy. Bây giờ cậu cầm đồ về đi!!!
Mẹ nó ho khù khụ khiến cho hai đứa nó lo sợ nên nó ra hiệu cho hắn về.
Nó vỗ vỗ nhẹ vào lưng mẹ nó. Nước mắt nó khẽ rơi. Nó không hiểu lí do tại sao mẹ nó lại như vậy. Nó lo lắng cho hắn, bây giờ hắn về một mình. Hắn đang nghĩ như thế nào, có giống như nó bây giờ không? Tại sao nó lại cảm thấy đau lòng đến vậy???

Về phần hắn, hắn đóng cửa phòng bệnh lại và bước đi. Hàng vạn câu hỏi đặt ra trong đầu hắn nhưng chưa có câu trả lời. Hắn quyết định tìm ba hắn và hỏi cho ra lẽ............
Mời các bạn xem tiếp chapter 12: Chia cách
Về Đầu Trang Go down
https://l0vea1.forumvi.com
admin
Đại tướng
Đại tướng
admin


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Right_bar_bleue

Nam Tổng số bài gửi : 441
Điểm đạt đc : 15089
Được cảm ơn : 11
Join date : 14/04/2011
Age : 28
Đến từ : TokiO

[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Vụ cá cược tình yêu   [Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeSun Nov 13, 2011 1:09 pm


Chapter 5: Chia cách

Tại biệt thự nhà họ Vũ....
Sau một hồi đắn đo suy nghĩ hắn quyết định gọi điện thoại cho ba:
_A lô!!!
Giọng ba hắn vang lên từ đầu dây bên kia.
Hắn mới lên tiếng:
_Con có chuyện muốn hỏi ba.
Ba hắn rất nghiêm khắc và lạnh lùng với hắn ông nghĩ tại vì sinh hắn ra mà mẹ hắn đã qua đời khi hắn vừa vào chào đời. Mỗi tháng ông chu cấp tiền đầy đủ nhưng rất hiếm khi ông trở về nhà. Hắn và ba hắn đã lâu rồi không nói với nhau câu nào. Hắn rất sợ ba hắn vì ông luôn tỏ ra ghét hắn. Đây là lần đầu hắn chủ động hỏi chuyện ba hắn. Ba hắn cũng lấy làm ngạc nhiên:
_Có chuyện gì thì hỏi đi!!
_Nói chuyện qua điện thoại không tiện.
Suy nghĩ một lát ba hắn bèn trả lời:
_Được rồi, chiều nay ba về ăn cơm rồi nói!!!
Rồi ông cúp máy.

...........................................
Về phần nó sau khi hắn về nó cứ ngồi thẩn người ra. Mẹ nó thì trông rất buồn. Nó quay sang nhìn mẹ nó rồi quay đi. Mẹ nó cũng hiểu cảm giác này của nó nhưng mẹ nó không thể kể cho nó nghe được. Điều này càng làm nó thêm tò mò nhưng nó chưa dám hỏi vì sức khỏe mẹ nó còn quá yếu.
............................................
Bữa cơm thịnh soạn được ông quản gia bày ra. Cũng lâu rồi ông chủ không về nhà ăn cơm nên ông quản gia chuẩn bị rất kỹ lưỡng.
Hắn và ba hắn ngồi đối diện nhau. Ba hắn cắt miếng thịt bò và cho vào miệng. Lúc này ông nhìn sang hắn thì thấy hắn đang nhìn ông. Nên ông buông nĩa xuống và bắt đầu trò chuyện với hắn.
_Con có gì muốn nói à?
Lúc này hắn dồn hết dũng khí vào và hỏi:
_Ba biết bà Kim Thu vợ ông chủ tịch Ngô Thiên Quốc đối thủ của ba không?
Ông trầm ngâm một lúc rồi nói:
_Biết!!!
Hắn hỏi tiếp:
_Con muốn hỏi tại sao ba và gia đình đó lại mâu thuẫn với nhau?
Lúc này sắc mặt ba hắn thay đổi hoàn toàn, hắn thấy một chút giận dữ và một chút sợ sệt trên khuôn mặt ông làm cho hắn càng thắc mắc hơn.
_Con muốn biết để làm gì??
_Con thích con gái của bà Kim Thu!!!
Ba hắn sững sờ khi nghe hắn nói thế. Ông lắp bắp hỏi lại:
_C..á..i....g...ì...???
Hắn vẫn giữ thái độ bình tĩnh và lặp lại rõ từng chữ:
_Con thích con gái của bà Kim Thu!!!
Ba hắn đập mạnh tay xuống bàn và hét lên:
_Không được, ta cấm!!!!
Từ "CẤM" thốt ra từ miệng ba hắn như một vết dao cứa vào tim hắn. Hắn không bỏ cuộc vẫn tiếp tục hỏi:
_Tại sao???
_Không trăng sao gì hết, ta cấm con qua lại với nhà đó!!!
Hắn vẫn ngoan cố:
_Ba không có quyền cấm con khi không nói lí do!!!
Ba hắn đứng dậy:
_Con không cần biết nhiều, ta đã nói như thế con phải nghe theo!!! rồi ông bỏ đi.
Con hắn thì ngồi lặng im trên ghế. Miệng lẩm bẩm:
_Tại sao chứ???
Hắn biết tính ba hắn, nói không là không khó lòng mà lay chuyển được ông. Bây giờ hắn nên làm gì???
Hắn về phòng và sập cửa lại trong sự tức tối. Hắn không cam tâm. Hắn sẽ không chịu thua...
_Phải rồi, không được đầu hàng sớm như vậy!!!
Đây là lần đầu tiên hắn thích một cô gái. Và hắn quyết tâm sẽ đấu tranh cho tình yêu của hắn....

Trưa hôm sau, hắn đang loay hoay dẫn xe ra đi học thì ông quản gia chặn hắn lại:
_Thưa cậu chủ, ông chủ ra lệnh từ bây giờ cậu sẽ đi học bằng xe hơi do tài xế đưa đón.
Hắn biết có phản đối cũng vô ích nên hắn ngậm ngùi leo lên xe. Trong lòng hắn hi vọng ba hắn không làm gì quá đáng hơn nữa.
Chiếc xe dừng lại trước cổng trường. Cả đám con gái đứng trước cổng la làng lên:
_Hoàng tử đến kìa!!!
Rồi cả lũ nhao nhao ùa tới chỗ xe hắn.
Hắn bước xuống xe tiếng reo hò càng lớn hơn. Nhỏ công công bước đến chỗ hắn thì đám đông dạt dần ra nhường chỗ.
_Bữa nay anh giống như một công tử rồi đó.
Hắn không thèm nhìn nhỏ mà lách qua đám đông vô trường. Thật ra hắn đã biết nhỏ đó cố tình kiss hắn và làm cho hắn và Mỹ Quyên hiểu lầm. Không biết nhỏ đó sẽ bày trò gì nữa.
Còn nhỏ công chúa sau khi bị hắn phớt lờ thì tức giận tột độ. Nhỏ dùng chân đá vào chân của một đứa bên cạnh khiến nhỏ đó la lên đau đớn.
[continue...]
Suốt tiết học hắn cứ thả hồn đi nơi khác, lâu lâu hắn lại ngó sang bàn của nó. Nhưng bữa nay nó không đi học. Trong lòng hắn dâng lên một nỗi nhớ cồn cào. Hắn muốn gặp nó ngay bây giờ.
Tiếng chuông vừa reo lên là hắn phi một mạch ra cổng. Vừa leo lên xe hắn đã nói ngay:
_Chở tui đến bệnh viện quận 7!!
Ông tài xế quay lại nhìn hắn e dè:
_Tui e là không được thưa cậu. Tui có lệnh phải chở cậu về nhà!!!
Hắn tức tối nói:
_Tui không về nhà tui đến bệnh viện!!!!
Ông tài xế nài nỉ:
_Cậu đừng làm khó tui mà, tui còn có vợ con phải nuôi.
Thấy thế nên hắn đành nhượng bộ. Vừa vào phòng là hắn sập mạnh cửa lại. Rồi thả mình trên chiếc giường thân yêu.
_Tại sao ba phải lảm như vậy chứ???
Hắn móc điện thoại ra gọi cho nó nhưng bên đầu dây bên kia lại nghe tiếng:
_Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau. Hắn tức tối ném cái điện thoại vào cái gối.
_Cái con heo này làm cái trò gì thế!!!
Hắn cứ đi qua đi lại trong phòng cả chục lần rồi quyết định dắt xe ra và phóng thẳng tới bệnh viện. Nhưng vừa ra tới cổng thì hắn bị hai tên vệ sĩ chặn lại:
_Xin cậu chủ hãy quay về phòng mình.
Hắn nạt:
_Tránh ra không tui đánh!!!
Hai tên vệ sĩ vẫn ngoan cố không tránh.
Hắn vung nắm đấm vào thẳng ngực tên vệ sĩ đứng gần hắn. Khiến hắn lảo đảo. Tên vệ sĩ còn lại nhảy tới chụp hắn lại. Tên bị hắn đấm cũng lao tới giữ chặt hắn:
_Xin cậu đừng ép tụi tui!!!
Hắn gật đầu:
_Được rồi, buông tui ra!!!!
Hai tên vệ sĩ thấy hắn có vẻ xìu lại nhưng ai ngờ hắn nhảy lên xe gồ ga vọt mất.
Quá bất ngờ hai tên vệ sĩ không kịp trờ tay mà chỉ còn biết gọi điện thoại cho ông Vũ Minh Khanh:
_Thưa ông cậu chủ đã bỏ trốn!!!
Ông Vũ Minh Khanh gầm lên:
_Tìm và bắt nó về đây cho ta!!!! rồi ông dập máy.
.............................................
Hắn lao vút đi và dừng ngay trước cửa bệnh viện. Hắn chợt thấy nó đang ôm một chai nước to đùng trông thật tội. Hắn chạy đến và đỡ chai nước cho nó:
_Để anh!!!
Nó ngạc nhiên khi thấy hắn. Đầy vẻ cảm động.
Nó đi theo hắn về phòng bệnh của mẹ nó. Hắn lưỡng lự đứng trước cửa không dám vô.
Chợt thấy đám đông đang từ từ tiến tới. Là ba hắn đang đi cùng vệ sĩ của ông.
Nó ngạc nhiên vô cùng. Khi thấy ba hắn đột nhiên xuất hiện ở đây và đi cùng một đoàn vệ sĩ như vậy khiến mọi người trong bệnh viện phải ngoái lại nhìn.
Vừa đúng lúc hắn nảy ra một ý định. Hắn kéo nó vào phòng bệnh của mẹ nó. Vừa thấy hắn thì mẹ nó liền bật dây:
_Cậu làm gì ở đây!!!
Nó nhìn mẹ nó ái ngại. Chợt cánh cửa phòng mở tung ra và ba hắn bước vào. Chỉ một mình ông vào thôi còn đám vệ sĩ đứng ở ngoài. Rồi ông khựng lại khi thấy mẹ nó đang nắm trên giường. Mẹ nó thấy ông liền nhìn không chớp mắt. Còn nó thì há hốc mồm ra. Ba hắn nhìn hắn rồi bảo:
_Đi theo ta về!!!
Hắn ương ngạnh trả lời:
_Con không về. Con muốn biết tại sao???
Nó hết nhìn sang hắn rồi nhìn sang ba hắn rồi lại tới mẹ nó. Nó không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
_Mẹ nó cố ngồi dậy thêm một tí nữa. Thấy vậy nó liền đỡ mẹ nó. Lúc này bà mới nói:
_Mọi người ngồi xuống đi!!!
Nó kéo ghế cho hắn và ba hắn cùng ngồi xuống. Ba hắn vẫn lầm lì không nói. Còn hắn và nó thì đang dỏng tai nghe mẹ nó nói:
_Các con muốn biết lí do tại sao hai đứa không được quen nhau à?
Nó khẽ gật đầu. Rồi mẹ nó quay sang nhìn ông Vũ Minh Khanh thấy ông không có biểu hiện gì nên mẹ nó từ tốn nói tiếp:
_Ba mươi năm về trước khi ta còn là một thiếu nữ. Ta và ba con Vũ Minh Khanh đã yêu nhau. Nhưng lúc đó ba cậu chỉ là một cậu sinh viên nghèo. Chúng ta đã yêu nhau nồng thắm cho tới khi ông ngoại con phản đối. Ông ép mẹ phải đính hôn với ba con con trai tập đoàn dầu khí nổi tiếng. Theo sự sắp đặt của hai gia đình. Ta và ba cậu đã đau khổ rất nhiều nhưng vẫn phải tuân theo. Ba cậu vì thế mà bị tổn thương lòng tự trọng. Ông quyết định phải hạ gục ba con. Thời gian dần trôi, tình cảm giữa chúng ta phai dần. Thay vào đó ta đã yêu ba con. Còn ba cậu thì tìm được một tình yêu mới đó là mẹ của cậu. Nhưng đến bây giờ ba cậu vẫn không chịu thua và đã hạ gục được tập đoàn của gia đình ta. Ta không thể tha thứ cho ông ấy. Các con không được đến với nhau.
Ông Vũ Minh Khanh đứng dậy và nói:
_Bây giờ con đã hiều thì theo ta về!!!! rồi ông ra lệnh cho vệ sĩ kéo hắn.
Hắn và nó nhìn nhau. Nước mắt nó chợt tuôn rơi. Bao giờ nó và hắn mới được gặp lại nữa??? Trong khi mối hận thù trong lòng mẹ nó và ba hắn vẫn còn nhiều như thế.

Chapter 13: Khoảng cách

Hôm nay đã là ngày thứ 2 nó không gặp hắn từ hôm bữa cha hắn lôi hắn về. Hắn không đến bệnh viện nữa. Tiền hôm trước nó mượn của Minh thì cũng đã đóng tiền hết. Bây giờ nó đang rất lo lắng không biết lấy đâu ra tiền đóng tiền viện phí cho mẹ nó.Nó nhớ tới lời vị bác sĩ nói lúc nãy:
_Cô hãy lo tiền đóng viện phí cho mẹ cô. Nếu ngày mai vẫn chưa có chúng tôi buộc lòng phải để mẹ cô về nhà điều trị.
Nó đang đi bộ về nhà vừa lo lắng:
_Biết mượn ai tiền đóng viện phí bây giờ???
Bỗng nhiên nó thấy bóng dáng chiếc BMW quen thuộc dừng lại ngay trước mặt nó. Nó nhận ra đây chính là chiếc xe bữa hắn đến gặp nó. Nó nhìn chằm chằm về phía cánh cửa xe. Tim nó đập ngày càng nhanh và càng mạnh. Nó thầm nghĩ:
_Là anh ta ư?
Cánh cửa mở ra. Người bước từ trong xe ra không phải là hắn mà là ba của hắn. Ông chậm rãi tiến đến chỗ nó. Giọng nói lạnh lùng:
_Ta muốn nói chuyện với cháu một chút.
Nó khẽ gật đầu rồi đi theo ba hắn leo lên xe. Chiếc xe dừng lại trước một quán cà phê sang trọng. Nó đi theo ông ấy vào quán và tìm một chỗ ngồi an tọa. Lúc này nó trở nên rất sợ ba hắn. Nhìn ông ta toát ra một vẻ lạnh lùng và khiến nó sợ. Nó không biết điều ông ta sắp nói đến đây là gì. Nó thầm ước: "Lúc này có hắn ở đây thì hay biết mấy."
Ba hắn ra hiệu cho nó ngồi xuống. Nó ngoan ngoãn nghe lời răm rắp như con mèo con. Ông đẩy cái menu về phía nó:
_Cháu chọn đi!!!
Nó chỉ chọn ly cà phê sữa cho qua loa. Thật ra lúc này nó không có tâm trạng ăn uống một thứ gì cả.
Nó nhìn ba hắn và thấy ba hắn nhìn nó chằm chằm vẻ mặt không hài lòng. Ông mở đầu câu chuyện:
_Chắc cháu đã biết ta không đồng ý cho hai đứa quen nhau.
Nó gật đầu. Tay xoa vòng ly cà phê sữa nóng. Ba hắn nói tiếp:
_Ta không muốn hai đứa cứ tiếp tục qua lại nữa.
Nó ngước mắt lên nhìn ba hắn. Mắt nó đỏ hoe như sắp khóc. Ba hắn móc từ trong túi ra một xấp tiền đẩy về phía nó:
_Đây là tiền bồi thường hợp đồng. Từ nay cháu không cần đến làm nữa.
Ông nói tiếp:
_Trong đây là mười triệu. Phần dư cháu cứ giữ lấy xem như chi phí để cháu rời xa trong trai ta.
_Ta không muốn cháu xuất hiện trước mặt nó nữa.
_Cháu hãy nhìn lại bản thân mình đi. Bây giờ cháu chỉ là một con bé nghèo hèn không thể nào quen con trai ta được.
_Hãy nhớ lấy lời ta, việc này tốt cho cả hai đứa.
Nói xong ông đứng dậy bỏ đi. Còn nó thì nước mắt đã thật sự tuôn rơi. Nó cứ ngồi thừ ra đấy. Nó cần tiền đóng viện phí. Nó không biết mình phải mượn ai để lo được cho mẹ nó. Nó cần số tiền này.
Lần đầu tiên nó bị người khác nói những lời như thế. Nó bị tổn thương. Nó nhìn xuống thành phố dưới ánh đèn đêm. Sao mà lạnh lẽo quá.....
.................................................. ............
Cùng lúc đó tại nhà hắn......

_Quản gia mở cửa ra!!!!! mở cửa ra!!!!!
Vừa nói hắn vừa đập mạnh cánh cửa phòng. Chắc hẳn các bạn cũng đã đoán được chuyện gì đang xảy ra. Hắn bị ba hắn nhốt trong phòng. Từ sau lần ba hắn lôi hắn từ bệnh viện về. Ngoài những lúc đi học được vệ sĩ tháp tùng thì hắn bị cấm cung hoàn toàn. Đó là lí do hai ngày nay hắn không đến bệnh viện được. Trong lòng hắn nóng như lửa đốt. Một phần vì lo cho nó, một phần hắn biết nó không đủ tiền đóng viện phí hắn muốn đem tiền đến cho nó. Hắn cầm điện thoại lên gọi cho nó....nhưng....chỉ toàn nghe tiếng khóa máy....
Chợt cánh cửa phòng mở ra, ông quản gia từ tốn bước vào:
_Thưa cậu, ông chủ tìm cậu!!!
Hắn phóng như bay xuống chỗ ba hắn. Ông đang ngồi ngả người trên ghế sofa. Vừa thấy ba hắn là hắn liền nói:
_Tại sao ba nhốt con!!!
Ba hắn từ tốn nói:
_Con bé đó sẽ không làm phiền con nữa. Tốt nhất là con nên nghe theo lời ta đi!!!
Hắn đấm mạnh tay xuống bàn:
_Tại sao ba lại làm như vậy???
_Ta muốn tốt cho con, con và con bé đó không xứng. Nó chỉ là một đứa nghèo hèn. Con phải quen với một tiểu thư danh giá mới xứng.
Hắn quát lên:
_Con không muốn, con không tham tiền như ba!!! rồi hắn quay lưng bỏ đi nhưng ba hắn liền đứng dậy và nói:
_Mày mà dám đi, tao sẽ từ mày!!!
Hắn nhìn ba hắn đầy thách thức:
_Vậy thì ông cứ từ đi!!! rồi hắn quay lưng bỏ đi thật. Vừa xuống tới nhà xe thì ông quản gia chạy theo gọi hắn:
_Cậu chủ ơi, nguy rồi bệnh tim của ba cậu lại tái phát!!!!
Hắn tái mặt đi.Chạy thẳng vô chỗ ba hắn rồi đưa ông đi bệnh viện. Vừa ngồi trên xe cấp cứu nhìn ba hắn đang thở từng cơn mệt mỏi. Hắn cảm thấy hối hận khi đã nói ra những lời khiến ông tức giận ra nông nỗi này. Hắn khẽ gọi:
_Ba ơi!!!
Bác sĩ đón ba hắn và đưa ông vào cấp cứu.
.................................................. ..
Hai tiếng trôi qua hắn vẫn ngồi cúi đầu trên ghế..... Vẫn chưa nghe tin gì về ba hắn.
Ông quản gia thì cũng đứng ngồi thấp thỏm không yên.


Cánh cửa phòng mở ra chiếc giường của ba hắn được đẩy vào phòng hồi sức. Bác sĩ gọi hắn lại và dặn dò:
_Nếu chậm trễ một chút nữa thì tui e đã không cứu được rồi. Lần sau đừng làm ông tức giận nữa nếu không tui không bảo đảm đâu!!!
Hắn mau chóng đi theo bác sĩ vào phòng hồi sức. Ba hắn vẫn nằm đấy thở khò khè mệt mỏi. Hắn ngồi gục xuống giường ba hắn. Tâm trạng hắn rối bời...
Về Đầu Trang Go down
https://l0vea1.forumvi.com
admin
Đại tướng
Đại tướng
admin


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Right_bar_bleue

Nam Tổng số bài gửi : 441
Điểm đạt đc : 15089
Được cảm ơn : 11
Join date : 14/04/2011
Age : 28
Đến từ : TokiO

[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Vụ cá cược tình yêu   [Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeSun Nov 13, 2011 1:10 pm



Hắn gục đầu vào giường ba hắn mà ngủ quên cho tới khi ánh nắng gọi thằng vào mặt. Hắn sựt tỉnh giấc. Ba hắn vẫn chưa tỉnh ông vẫn còn mê man thở từng cơn khò khè mệt nhọc.

Hắn lặng thinh nhìn ba hắn một hồi lâu. Chợt hắn cảm thấy như muốn bật khóc. Nhưng vì hắn là một thằng con trai nên hắn không thể khóc như một đứa con gái được. Đã rất lâu rồi hắn không nhìn ba hắn gần như thế. Có lẽ hắn đã bỏ quên mất hắn vẫn có một người ba. Vậy mà bấy lâu nay hắn và ông như hai con người xa lạ. Hắn khẽ chép miệng:
_Không lẽ ba muốn con phải như vậy sao???
Hắn nắm chặt đôi tay lại. Cố nén một nỗi đau đang dâng lên trong lòng. Hắn quay về nhà tắm rửa và thay quần áo. Dòng nước mát lạnh làm cho hắn cảm thấy tỉnh táo hơn. Hắn đứng dưới vòi sen gần cả tiếng đồng hồ. Hắn đã suy nghĩ rất nhiều. Và cuối cùng hắn đã quyết định sẽ đi theo con đường mà ba hắn luôn muốn hắn đi theo.

Hắn khoác lên mình bộ đồ vest trông cực kì bảnh bao và bước lên xe hơi đi thẳng tới bệnh viện ba hắn đang nằm. Trông hắn khác hoàn toàn, vẻ mặt lạnh lùng, vô cảm,...

Hắn bước tới bên đầu giường bệnh khẽ gọi tên ông. Tay ba hắn khẽ động đậy. Nhưng mắt ông vẫn chưa mở ra nhìn hắn. Chắc ông còn cần phải nghĩ ngơi nhiều. Bây giờ hắn sẽ thay ông gánh vác công ty......
Chiếc xe chở hắn tới công ty. Khi hắn bước khỏi xe mọi cặp mắt như đổ dồn về phía hắn. Người thì xuýt xoa, người thì ngạc nhiên,... Người ngạc nhiên nhất trong chuyện này vẫn là hắn. Hắn vẫn chưa thể tin được rằng hắn đã nghe theo lời ba hắn mà trở thành người kế nghiệp của tập đoàn dầu khí nổi tiếng.


.................................................. .........
Về phần nó....

Sau khi cầm số tiền mà ba hắn đưa cho. Nó vội vàng tới bệnh viện và thanh toán hết toàn bộ tiền viện phí....Nó vẫn cảm thấy khinh bỉ bản thân nó khi nó đã nhận những đồng tiền mà ba hắn đã dùng để mua tình cảm của con trai ông. Vậy mà nó lại tiếp tay cho ông ấy. Trong lòng nó rối bời. Nó không biết phải ăn nói sao với hắn. Nó cảm thấy sợ khi gặp lại hắn. Mặc dù đã hơn một tuần trôi qua hắn vẫn chưa đến gặp nó lần nào.....Và nó thì vẫn chưa sắp xếp được thời gian đi học để gặp hắn ở lớp.

Tuần thứ 3, mẹ nó được ra viện, việc học tập của nó bị trễ khá nhiều. Bây giờ là lúc nó phải học bù đầu bù cổ cho kịp với bạn bè. Chuẩn bị cho kì thi cuối khóa.....


Ngày đầu tiên đi học lại sau hai tuần vắng bóng. Nó quyết định cuốc bộ tới trường. Vừa đi nó vừa sút những hòn đá nhỏ dưới chân vừa suy nghĩ về hắn:
_Không biết dạo này anh ta làm gì mà không đến gặp mình nhì???

Mặc dù biết mẹ nó và ba hắn đều phản đối nhưng sao nó cảm thấy nó không thể nào có thể từ bỏ dễ dàng như vậy được. Nó đã cố thuyết phục mẹ nó rất nhiều nhưng cuối cùng nó cũng chỉ nhận được cái lắc đầu của mẹ nó. Còn ba hắn thì không cần nói nó cũng đã biết kết quả rồi....Dù biết như thế nhưng nó vẫn sẽ hi vọng một ngày nào đó mọi thứ sẽ thay đổi....

Nó đến lớp hơi bị sớm. Nói chính xác ra thì là quá sớm.....lớp học vẫn chưa thấy một bóng người. Nó bước về chỗ ngồi và lôi cuốn sách ra đọc.
_Chết cha, sao toán khó dữ vậy??? vừa nói nó vừa nhìn chăm chăm vào cái công thức mà nó đã nghĩ học hai tuần liền.
Nó thở dài rồi tựa lưng vào thành ghế:
_Thế thì mệt rồi đây!!!
_Mệt gì???
Một giọng nói vang lên từ phía sau khiến cho nó giật bắn người. Minh nhìn nó mà phải bật cười vì cái vẻ mặt đơ như cây cơ của nó.
_Làm hết hồn à!!!
_Minh vô nãy giờ mà tai Quyên đang bận lẩm bẩm một mình nên không thấy thôi.
Vừa nói Minh vừa cười cười làm cho nó quê dễ sợ. Nó liền nhanh nhẩu biện minh:
_Đâu có đâu, tại Quyên không hiểu bài gì hết trơn nè!!! vừa nói nó vừa chỉ tay vào cái công thức chết tiệt đó.
Minh nhìn vào công thức rồi nhìn nó nói:
_Đâu có gì khó, để Minh chỉ cho!!!
Như vớ được vàng nó mừng húm cám ơn Minh rối rít.
_Nhưng bây giờ phải vô tiết rồi. Ra về Minh ghé nhà làm gia sư cho. Rồi Minh quay về chỗ ngồi. Nó mới phát hiện ra nãy giờ ánh mắt của bọn con gái nhìn nó như muốn đốt nó luôn. Nó nghe thấy tiếng một đứa con gái rít khẽ lên vừa đủ nó nghe thấy:
_Đồ con gái không ra gì, đồ mám trai!!!
Nó nhìn cái con nhỏ vừa nói lên cái câu đó không chớp mắt. Đáp lại nó con nhỏ đó cũng nhìn nó nảy lửa lên. Rồi nó bật cười.

Nụ cười đó nó dành cho bản thân nó. Tại vì nó đã lỡ nhận tiền của ba hắn. Khi nhỏ đó nói như vậy nó lại cảm thấy nhẹ nhàng hơn......
Cả lớp im phăng phắc khi một bóng dáng người quen thuộc vừa bước vào cửa lớp. Đám con gái thì trố mắt ra nhìn. Thật ra hôm nay cũng là ngày đầu tiên hắn đi học sau thời gian đảm nhận công việc của ba hắn. Nhìn hắn khác đến nỗi nó phải há cả cái mồm ra cũng chưa hết ngạc nhiên. Hắn bước vào chỗ và ngồi xuống. Từ lúc hắn vào lớp tới giờ hắn vẫn chưa nhìn nó một lần nào.....


Chapter 14: Người lạ quen thuộc

Suốt tiết học lâu lâu nó lại nhìn trộm sang bàn hắn. Nhưng hắn thì chẳng buồn nhìn lại. Nó thấy hơi buồn buồn. Mặc dù thế nó vẫn cứ ngó qua nhìn hắn.
_Không lẽ anh ta không muốn nói chuyện với mình nữa?
Hàng ngàn dấu chấm hỏi chạy dài như bị kẹt nút "chấm hỏi" trong đầu nó. Nó đưa cây bút lên miệng cắn. Lâu lâu lại nhìn qua hắn một lần.

Giờ ra chơi, cả đám con gái trong lớp xúm lại quây quanh bàn hắn. Đứa thì lo lắng, đứa thì khen ngợi. Trông như một lũ ruồi bu quanh miếng mỡ. Làm nó thấy ngán.
Nó nằm dài ra bàn úp mặt xuống bàn. Một phần vì không muốn nhìn thấy hắn bị đám con gái vây quanh. Một phần vì nó thấy buồn, phần còn lại là nó thấy muốn ngủ.
Một bàn tay đặt lên vai nó làm nó giật mình ngẩng đầu lên xem:
_Có chuyện gì vậy Minh??
Minh mỉm cười nhìn nó:
_Đi theo Minh!!!
Nó chần chừ không chịu đi mà còn hỏi lại:
_Đi đâu???
Minh không thèm trả lời mà nắm tay nó kéo đi luôn. Nó bị Minh kéo đi ra sau trường và ra hiệu cho nó ngồi xuống cái ghế đá. Nó ngoan ngoãn nghe theo.
Trong lớp thì một người cảm thấy vô cùng bực bội khi thấy nó đi cùng Minh nhưng không muốn nói ra. Hắn đang cố gắng kìm chế cảm xúc của mình. Hắn biết nếu như hắn nhìn nó một lần thôi thì hắn sẽ chạy tới và nói với nó đủ thứ chuyện trên đời. Và cả chuyện hắn rất muốn gặp nó nữa. Nhưng mà vì ba hắn hắn đã không làm được như thế.

Về phần nó....
Minh cũng ngồi xuống cái ghế bên cạnh nó. Minh nhìn nó tra hỏi:
_Hai người có chuyện gì phải không?
Nó ngượng đỏ mặt nhưng vẫn gật đầu. Minh hỏi tiếp:
_Chuyện gì vậy? kể Minh nghe!!!
Nó thở một hơi dài và bắt đầu kể về cuộc gặp gỡ giữa nó và ba hắn cho Minh nghe. Minh ngồi chăm chú lắng nghe một hồi lâu rồi mới nói:
_Để Minh cho Quyên mượn tiền trả lại cho ba Quân!!!
Nó nhìn Minh đầy biết ơn nhưng nó lại lắc đầu:
_Minh giúp Quyên nhiều rồi, Quyên không nhận nữa đâu!!!
Biết tính nó cứng đầu nên Minh cũng không ép mà chỉ nói:
_Khi nào cần thì nói với Minh nha!!!
Nói xong nó và Minh cùng về lớp. Nó không nói gì thêm mà lẳng lặng vô thẳng chỗ ngồi. Hắn nhìn nó đi ngang đầy tò mò nhưng cũng cố gắng tỏ ra như không nhìn thấy.
Nó ngồi xuống rồi khẽ nhìn qua hắn. Thấy hắn vẫn đang chăm chú nghe giảng. Nó thở dài chán nản rồi cũng tự nhủ lòng:
_Thôi kệ, mình gắng học thôi!!!
Tan học, hắn tranh thủ ra về thật lẹ. Hắn sợ nó đuổi theo và hỏi tại sao. Lúc đó hắn sẽ bối rối và hắn sẽ mềm lòng mất. Nhưng sao hắn lại thấy bật an trong lòng nhỉ???
Nó thấy hắn tranh thủ như thế nên cũng không đuổi theo làm gì. Nó thầm nghĩ:
_Chắc anh ta không muốn gặp mình nữa!!
Nó vừa xách cặp ra khỏi lớp thì bọn đàn em của nhỏ công chúa chặn nó lại. Nhỏ công chúa tiến đến gần nó quan sát nó rồi tỏ vẻ khinh bỉ:
_Đúng là đồ nghèo hèn!!!
Nó nhìn nhỏ công chúa không chớp mắt. Nhỏ công chúa nói tiếp:
_Chỉ vì mấy đồng tiền lẻ mà mày bán đứng tình cảm của anh Quân hả? Đồ vô liêm sỉ.
Nó cười đểu:
_Chuyện không liên quan tới mấy người!!! nó biết nó không thể nói dài dòng tâm lý với mấy đứa đầu heo mám dzai này được nên cứ ừ cho xong.
Nhỏ công chúa không lùi bước:
_Mày nhận của ba ảnh 10 triệu vậy tao cho mày thêm 10 triệu nữa để cút khỏi cái trường này nhá!!! Nói xong nhỏ công chúa ném luôn một xấp tiền vào mặt nó rồi bỏ đi nguyên đám đàn em của tụi nó cũng lật đật chạy theo không quên xỉa xói nó:
_Biến đi đồ nghèo hèn!!
_Cút đi đồ đê tiện!!!
Nó đâu hay biết rằng hắn vì thấy bất an trong lòng mà quay lại tìm nó và hắn đã nghe thấy tất cả. Hắn nắm chặt tay hình nắm đấm. Hắn không thể tin được nhưng gì hắn đã nghe. Nó đã nhận tiền của ba hắn để đổi lấy tình cảm của hắn. Bây giờ hắn chỉ muốn chạy tới hỏi thẳng nó nhưng hắn lại không làm như thế. Hắn bỏ về. Mặc cho nó đang đứng ở đó.

Đợi tụi nó đi rồi nó mới ngồi hụp xuống sàn nhà. Nó bật khóc. Những giọt nước mắt lăn dài trên má. Nó biết bây giờ đã không còn ai bên cạnh để lau cho nó nữa rồi. Sân trường trở nên vắng tanh. Những cơn mưa đầu mùa bắt đầu rơi.
Nó vẫn ngồi đó cho tới khi trời nhá nhem tối. Nó bắt đầu nhặt những tờ tiền vương vãi trên mặt đất lên rồi từng bước từng bước đi về trong cơn mưa. Nó vừa đi trong cơn mưa vừa suy nghĩ. Lâu lâu những giọt nước mắt lại hòa vào nước mưa. Nó mải mê suy nghĩ đến nỗi không nghe thấy tiếng còi xe hơi đang tít liên hồi......
[continue...]

Về Đầu Trang Go down
https://l0vea1.forumvi.com
admin
Đại tướng
Đại tướng
admin


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Right_bar_bleue

Nam Tổng số bài gửi : 441
Điểm đạt đc : 15089
Được cảm ơn : 11
Join date : 14/04/2011
Age : 28
Đến từ : TokiO

[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Vụ cá cược tình yêu   [Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeSun Nov 13, 2011 1:11 pm



Nó cứ bước đi mà không để ý gì đến mọi thứ xung quanh. Nó bước qua đường. Chiếc xe đang trờ tới và không ngờ nó qua đường nên đã tông thẳng vào nó. Nó gục xuống. Người nó ướt đẫm nước mưa. Máu từ đầu nó bắt đầu rỉ ra. Nó thấy đau nhói ở đầu toàn thân nó không thể cử động được nữa nó chìm vào hôn mê.

........................................
........................................
.......................................
Hai tuần lễ trôi qua...nó bất tỉnh không về nhà. Và mẹ nó thì cứ chạy đôn chạy đáo đi tìm nó. Mẹ nó lùng sục từ bệnh viện này cho tới bệnh viện khác nhưng vẫn bặt vô âm tín. Bà tuyệt vọng tìm đến nhà họ Vũ. Mắt bà sưng mọng lên vì bà đã khóc rất nhiều. Bà chưa kịp kêu cửa thì cánh cửa đã mở ra. Ông Khanh vừa chạy xe hơi ra tới cổng thì thấy mẹ nó đang đứng lóng ngóng ngay cửa. Ông bèn dừng xe lại và xuống xe hỏi:
_Bà đến đây có việc gì không??
Mẹ nó ngập ngừng vài giây rồi đáp:
_Con gái tôi nó mất tích hai tuần nay rồi!!
Ba hắn nhìn mẹ nó cảm thông:
_Bà báo cảnh sát chưa?
Mẹ nó lắc đầu. Ba hắn bèn nói:
_Thôi bà vô nhà đợi đi tôi điều tra dùm cho.
Mẹ nó theo ba hắn vào nhà rồi ông ra hiệu cho bà ngồi trên ghế sofa đợi. Ông móc điện thoại ra gọi cho trợ lý của mình:
_Anh hãy tìm xem cô bé Ngô Mỹ Quyên hiện giờ đang ở đâu!!! rồi ông cúp máy. Ông bước đến chiếc ghế sofa đối diện mẹ nó rồi ngồi xuống. Nhìn mẹ nó rồi an ủi:
_Bà đừng lo chắc nó đi đâu đó chơi thôi!!!
Mẹ nó bật khóc. Bà nói trong làn nước mắt:
_Nó có bao giờ đi đâu mà không nói với tôi đâu. Tôi sợ nó buồn tủi mà làm điều dại dột.
Ba hắn nhìn mẹ nó rồi cảm thấy nhói trong lòng. Ông cảm thấy có lỗi với mẹ nó vì đã làm hoàn cảnh gia đình của nó ra như thế. Bây giờ ông cảm thấy hối hận muốn chuộc lại lỗi của mình. Ông bèn nói với mẹ nó:
_Tôi sẽ cố hết sức tìm ra nó!!!
Mẹ nó nhìn ba hắn:
_Tôi đã sai lầm khi cấm tụi nó ông à!!! bây giờ con gái tôi đi đâu rồi tôi còn không biết nữa!! nói rồi mẹ nó lại bật khóc nhiều hơn.
Ba hắn thì im lặng đợi điện thoại của trơ lý....
Hai tiếng sau... tiếng chuông điện thoại vang lên. Ba hắn vội chụp ngay điện thoại để nghe.
_Tôi nghe đây!!!
Người trợ lý nói:
_Thưa chủ tịch, cô bé đã bị tai nạn xe. Nhưng hiện tại cô bé đang ở đâu thì tôi không điều tra được. Có lẽ cô bé đã không được đưa tới bệnh viện.
Ông bàng hoàng hỏi lại:
_Vậy là sẽ không tìm được à??
Mẹ nó nghe ba hắn nói thế liền ngất xỉu....
Ba hắn đỡ mẹ nó về giường nằm nghĩ. Cũng vừa lúc hắn vừa về. Thấy mẹ nó nên hắn bèn hỏi:
_Có chuyện gì vậy ba???
Ba hắn nhìn hắn rồi ra hiệu cho hắn ra ngoài theo ông. Hắn đi theo ba hắn cho đến phòng khách ba hắn mới bắt đầu nói:
_Con bé Mỹ Quyên mất tích hai tuần nay rồi!!!
Nghe ba hắn nói vậy như sét đánh ngang tai:
_Ba nói cái gì????
Ba hắn ôn tồn nói lại lần nữa:
_Con bé bị tai nạn mất tích hai tuần nay rồi!!!
Ba hắn vừa nói hết câu hắn liền chạy ra xe phóng xe đi mất. Hắn lao như điên trên khắp các con đường hi vọng sẽ tìm được nó. Nhưng hoàn toàn vô vọng. Hắn đi mòn hết các con đường nhưng vẫn không có được tin tức gì. Hắn bèn phóng xe thẳng về nhà gặp ba hắn.
_Tại sao ba lại đưa tiền cho Mỹ Quyên???
Ông ngạc nhiên nhìn hắn không hiểu tại sao hắn lại biết nhưng ông vẫn giữ thái độ bình tĩnh:
_Ta muốn con bé đó rời xa con...
Ông chưa kịp nói dứt câu thì hắn đã chen ngang:
_Bây giờ cô ấy mất tích rồi chắc ba hài lòng lắm!! rồi hắn đóng sầm cửa lại bỏ về phòng.

Hắn ngồi thụp xuống giường hai tay ôm lấy đầu. Miệng lẩm bẩm:
_Bây giờ em đang ở đâu vậy???
Hắn nhớ tới nó. Nhớ tới những tháng ngày còn bên cạnh nó......

Hai tháng sau.....


Ngày nào hắn cũng lang thang trên khắp các con đường mong tìm được nó nhưng cũng vẫn vô vọng. Từ ngày nghe thấy ba hắn nói như thế con tim hắn dường như hóa đá. Hắn lao vào làm việc như điên để quên hình ảnh của nó. Từ sau ngày hôm đó hắn cũng không tới trường học nữa. Và hắn vẫn chưa gặp lại nó một lần nào....
Hắn đã thay đổi thành một con người khác và là một người hoàn toàn khác hẳn với ngày gặp nó....
......................................
....................................

Chapter 15: Ký ức bị đánh mất




Tại tập đoàn dầu khí.....

Hắn đứng tựa người vào cánh sửa sổ nhìn xuống thành phố. Hắn đang suy nghĩ cái gì trông thật xa xăm. Đã hai tháng trôi qua, hắn dường như đã chững chạc lên rất nhiều. Cái nhìn của hắn ẩn chứa một sự lạnh lùng khiến người khác lạnh người.

Sau nhiều lần tìm kím nó nhưng đều vô vọng hắn đã hoàn toàn bỏ cuộc. Bây giờ hắn nghĩ chỉ có phép lạ mới có thể mang nó quay trở về. Suy nghĩ của hắn bị cắt ngang khi cô thư ký cất tiếng gọi:
_Thưa giám đốc!!!
Hắn quay lại nhìn cô thư ký:
_Có chuyện gì???
_Chiều nay chúng ta có cuộc gặp gỡ với khách hàng tại resort Daimond Bay ở Nha Trang. Giám đốc hãy chuẩn bị ra sân bay ạ.
_Ừ, tôi biết rồi!!! Rồi hắn ra hiệu cô thư ký lui ra. Hắn sắp xếp hết mọi thứ vào cặp rồi ra sân bay.
Từ ngày nó mất tích tới giờ. Ba hắn không còn lo việc công ty nữa. Một tay hắn đảm nhận tất cả mọi việc. Còn mẹ nó thì vẫn lủi thủi một mình mong chờ nó về trong mòn mỏi. Mẹ nó đã khóc hết nước mắt với những bữa cơm chỉ một mình. Bà ngồi nhìn mâm cơm mà đánh tiếng thở dài thườn thượt:
_Con đang ở đâu vậy? con gái của mẹ!!!
Những giọt nước mắt mẹ nó lại tiếp tục lăn dài. Ngày nào bà cũng đứng trước cửa ngóng nó về nhưng không thấy bóng dáng nó đâu. Thay vào đó thì lâu lâu ba hắn lại ghé qua thăm mẹ nó một lần. Ông thấu hiểu nỗi buồn mà bà đang gánh chịu nên mỗi lần ghé nhà thăm mẹ nó ông đều ở lại an ủi bà rất lâu.


.................................................. .
Tại thành phố Nha Trang....
Hắn vừa rời khỏi sân bay. Và đang trên xe đi về resort. Chiếc xe chạy lướt qua các con đường. Hắn vẫn nhìn ra cửa sổ xe như một thói quen. Mong chờ được nhìn thấy một ai đó.....

Hắn đến resort được tiếp đón cực kỳ long trọng. Đối tác của hắn lần này là một doanh nhân trẻ tuổi có tên tuổi trong giới doanh nhân. Chàng trai bước đến và bắt tay hắn. Hắn anh chàng từ trên xuống dưới. Rồi thầm nghĩ:
_Chắc anh ta chỉ khoảng 22 thôi!!!
Trông anh ta rất lịch thiệp và sang trong. Chàng trai bắt lấy tay hắn và nói:
_Tôi tên Hoàng Khải Phong rất vui vì anh đã nhận lời mời của tôi mà đến đây!!!
Hắn lắc tay anh chàng như đáp lại:
_Không có gì, hi vọng chúng ta sẽ hợp tác ăn ý!!!
Bản hợp đồng kinh doanh được soạn ra sẵn. Hai người ngồi bàn bạc với nhau rất lâu. Sau khi bàn bạc xong cả hai tiến hành thủ tục ký tên.

Sau cuộc họp Phong ngỏ lời mời hắn ở lại resort nghỉ ngơi vài ngày. Thấy công việc cũng không còn nhiều nên hắn đã nhận lời. Phong nháy mắt với hắn:
_Tối nay tại đại sảnh có party anh hãy ghé qua nha!!!
Hắn mỉm cười rồi gật đầu.

Sau khi về tới phòng hắn đóng cửa lại rồi thả mình lên chiếc giường. Tay hắn gác lên trán:
_Bây giờ em đang ở đâu???
_Tại sao em lại ra đi như vậy???
Hắn lẩm bẩm những câu hỏi mà không ai có thể cho hắn biết câu trả lời ngoại trừ nó.......

.................................................. ..

Tại đại sảnh resort Daimond Bay....

Anh chàng MC đứng trên bục dẫn chương trình:
_Xin mời mọi người hãy cùng nhau chung vui buổi party ngày hôm nay chúc mừng sự hợp tác tốt đẹp giữa hai doanh nghiệp trẻ tuổi, đẹp trai!!!

Mọi người trong đại sảnh đa số toàn là doanh nhân của các tập đoàn khác được mời đến tham dự. Nghe thấy thế nên ai cũng vỗ tay rất nhiệt tình. Anh chàng MC lại tiếp tục:
_Xin mời hai Doanh Nhân: Vũ Minh Quân và Hoàng Khải Phong bước đên bục.

Hắn và anh chàng doanh nhân bước lên bục trong tiếng vỗ tay hoan hô của đám đông. Phía bên dưới khán đài có một cô gái đang nhìn hắn với cái cảm giác kỳ lạ cô cảm thấy hắn cực kỳ thân quen. Cô gái nhìn về phía hắn và cảm thấy trong lòng dân lên một tâm trạng khó tả. Mặc dù cô không biết hắn là ai.


Phong bước xuống bục và tiến lại gần cô gái ân cần hỏi:
_Em không sao chứ???
Cô gái nhìn hắn lắc đầu rồi trả lời gọn lỏn:
_Không sao!!!
Thật ra cái cách cô trả lời Phong, anh chàng cũng đã quen. Từ ngày anh gặp cô lúc nào cô cũng tỏ ra rất lạnh lùng với anh mặc dù anh đã dùng mọi cách tiếp cận trái tim cô. Anh yêu ánh mắt của cô, vẻ xinh xắn trên gương mặt và yêu cả cái tính tình lạnh lùng khó ưa của cô. Nhưng mãi tới bây giờ cô vẫn chưa chịu chập nhận tình cảm của anh. Lý do tại vì sao thì cô cũng không hiểu. Có lẽ tại vì cô cảm thấy trong lòng cô đã có hình bóng một ai đó lấp đầy mà cô không tài nào nhớ ra nổi người đó là ai.....




[continue....]



Hắn chỉ dùng bữa qua loa rồi kím cớ thoát ra khỏi cái sự ồn ào của buổi tiệc. Hắn đi dạo trên đoạn đường mòn dọc ra bãi biển. Vừa đi hắn vừa nhìn lên bầu trời, vừa nhìn ngắm cảnh vật xung quanh và lắng nghe từng cơn sóng vỗ.....

Bầu trời đêm nay đầy sao nhưng hắn lại đang để ý đến một vì sao đang tỏ sáng rất rực rỡ. Gió thổi lồng lộng. Nỗi buồn đang gậm nhắm trái tim hắn. Hắn ngồi xuống một tảng đá to trên bờ biển....

Lúc này nhìn ra biển chỉ toàn một màu đen nhưng hắn lại thấy mọi thứ là nhờ những vì sao đang chiếu sáng trên kia. Hắn nhìn về phía bờ biển thì thấy bóng một cô gái đang đi bộ dọc theo bờ biển. Hắn vẫn ngồi đấy nhìn cô gái nhưng lại cảm thấy thân quen vô cùng. Cô gái đang đi thì bỗng nhiên ngồi xuống. Trông hình như cô đang mệt. Hắn vội chạy đến đỡ lấy cô.

Lúc này cô ngước lên nhìn hắn với ánh mắt tròn xoe đầy ngạc nhiên. Còn hắn như đơ người ra. Như không dám tin vào những gì mà mắt hắn đang nhìn thấy. Người đang đứng trước mặt hắn bây giờ là nó. Hắn vội nhắm mắt lại rồi liền mở mắt ra ngay như sợ nó sẽ biến mất. Hắn không thể nào có thể nghĩ là hắn sẽ gặp nó tại đây trong khi hắn đã tìm kím bấy lâu nay.

Hắn liền ôm nó vào lòng. Ôm nó thật chặt như sợ nó sẽ biến mất. Miệng thì thầm:
_Anh đã tìm em biết bao lâu em biết không hả???
Còn nó thì đớ người ra không hiểu gì hết. Nó liền đẩy hắn ra:
_Anh làm cái trò gì vậy??? Tui quen với anh hồi nào???
Hắn buông nó ra rồi hai tay cầm lấy đôi vai nó:
_Em không nhận ra anh à?
Nó ngơ ngác nhìn hắn:
_Tui biết anh hả???
Hắn nhìn nó:
_Em không nhớ anh thật sao???
Nó chưa kịp trả lời hắn thì Phong xuất hiện. Phong gỡ tay hắn ra kéo nó về phía Phong:
_Có chuyện gì với bạn gái tôi vậy????
_BẠN GÁI???? hắn như người rớt từ trên cao xuống khi khi từ " bạn gái" phát ra từ miệng Phong. Hắn nhìn vào mắt nó rồi hỏi:
_Em đang quen anh ta à???
Nó không trả lời hai tay ôm lấy đầu. Nước mắt nó rơi. Nó vừa khóc vừa hét lên:
_Tôi không biết, tôi không biết thật mà!!! rồi nó bỏ chạy. Phong cũng chạy theo nó.

Hắn đứng đó chết lặng người:
_Tại sao lại như vậy????
.................................................. ........

Liệu Quân có làm cho Mỹ Quyên nhớ lại được hay không hay Mỹ Quyên sẽ là bạn gái của Phong mãi mãi.... mời các bạn theo dõi tiếp nha....

[continue....]
Về Đầu Trang Go down
https://l0vea1.forumvi.com
admin
Đại tướng
Đại tướng
admin


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Right_bar_bleue

Nam Tổng số bài gửi : 441
Điểm đạt đc : 15089
Được cảm ơn : 11
Join date : 14/04/2011
Age : 28
Đến từ : TokiO

[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Vụ cá cược tình yêu   [Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitimeSun Nov 13, 2011 1:12 pm





Hắn đứng đó nhìn bóng nó xa dần. Hắn vừa vui mừng vì đã tìm được nó nhưng lại buồn vì nhớ đã quên mất hắn. Lúc gặp nó hắn đã vui mừng bao nhiêu thì bây giờ lại hụt hẫng bấy nhiêu.

Hắn quay trở về phòng và ngả người lên chiếc giường được trang trí rất tỉ mỉ. Miên man suy nghĩ rồi hắn chìm vào giấc ngủ.....

Buổi sáng hắn giật mình thức giấc khá sớm. Thật ra hắn đã gặp ác mộng nên không tài nào ngủ tiếp được. Trong giấc mơ hắn thấy nó quay về nhưng lại quay về cùng với Phong. Hắn hụt hẫng vô cùng. Hắn lo sợ điều đó thành sự thật. Hắn ngồi dậy rồi tựa người vào thành giường mà thầm suy nghĩ:
_Anh sẽ từ bỏ em đâu!!!

Sáng nay hắn sẽ thưởng thức buffet của resort. Hắn bỗng nhớ tới nó nó rất là háu ăn hắn tưởng tượng đến cái cảnh nó đang nhai ngáu nghiến rồi bật cười một mình. Hắn đâu biết từ lúc hắn bước vào đại sảnh nó đã thấy hắn và đang ngồi đó quan sát từng hành động của hắn.

Trong lòng nó thấy hắn rất thân quen nhưng nó vẫn không tài nào nhớ ra được hắn là ai. Nó chỉ cảm thấy mỗi khi nhìn hắn nó lại cảm thấy rất vui. Khi thấy hắn cười nó cũng mỉm cười theo. Nó không hiểu tại sao nó lại cư xử kì lạ như thế.

Hắn tìm được một chiếc bàn và ngồi thưởng thức bữa điểm tâm của mình. Nó vẫn ngồi đó và quan sát hắn cho tới khi hắn rời khỏi đại sảnh.

..........................................
..........................................
Tại phòng của hắn...

_A lô, con nè!!!
Ba hắn ngạc nhiên khi thấy hắn gọi. Từ ngày nó mất tích hắn đã không nói chuyện với ba hắn và điều đó càng làm ông cảm thấy có lỗi nhiều hơn:
_Có gì không con???
_Con đã tìm được Mỹ Quyên rồi!!!
Ba hắn tỏ ra vui mừng:
_Thật hả???
_Nhưng cô ấy không biết con là ai!!! hắn xìu giọng.
Ba hắn còn sửng sốt hơn:
_Tại sao.... không lẽ????
Hắn giải thích:
_Tai nạn đã cướp mất trí nhớ của cô ấy.
Ba hắn liền nói:
_Hãy dắt nó về đây. Ta sẽ thông báo cho mẹ của nó!!
..............

_Làm sao để dắt cô ấy về chứ???
Hắn khẽ nói rồi nhét cái điện thoại vào túi quần...

Hắn đang ngồi trong phòng suy nghĩ thì có tiếng gõ cửa. Hắn bước ra mở cửa. Nhưng hắn lại càng ngạc nhiên hơn khi thấy nó. Nó nhìn hắn rồi nói:
_Chúng ta nói chuyện được chứ???
Hắn vội đóng cửa phòng rồi cùng nó đi dạo. Vừa đi lâu lâu hắn quay sang nhìn nó. Hắn tò mò không biết nó định nói gì với mình. Nó và hắn đi một đoạn rất là lâu. Nó mới bắt đầu nói:
_Anh biết tôi phải không???
Hắn quay sang nhìn nó:
_Anh còn biết rất rõ về em!!!
Nó vội hỏi hắn:
_Anh biết gia đình tôi ở đâu không??
Hắn gật đầu rồi trả lời:
_Ngày mai anh sẽ dắt em về với mẹ em!!
Nó ngờ vực hỏi:
_Anh không gạt tôi chứ???
Hắn nhìn nó mỉm cười:
_Nhìn anh giống kẻ lừa gạt lắm à???
Nó nhìn hắn và ngập ngừng hỏi:
_Tôi và anh có quan hệ gì???
Hắn thở dài rồi nói:
_Quan hệ rất sâu sắc.
Rồi hắn quay sang đặt hai tay lên vai nó. Hắn nhìn vào mắt nó và hỏi:
_Em không nhớ một chút gì sao???
Nó lắc đầu tuyệt vọng.
_Tôi rất muốn nhớ lại. Tôi thấy anh rất quen, nhưng tôi không nhớ ra anh là ai!!!
Hắn đáp:
_Anh là Vũ Minh Quân. Chúng ta đã bày tỏ tình cảm với nhau nhưng cả hai bên gia đình đều phản đối. Tới lúc được chấp thuận thì em lại biến mất. Em hãy mau hồi phục trí nhớ có biết không???
Nó suy nghĩ một lát rồi kể lại cho hắn nghe:
_Tôi bị tai nạn xe nên mất trí nhớ. Phong đã cho tôi ở nhờ và chăm sóc tôi. Anh ấy rất tốt. Nhưng anh ấy không biết gia đình tôi là ai nên không thể đưa tôi về.
Hắn im lặng lắng nghe nhưng không nói gì. Hắn không nghĩ Phong không thể đưa nó về mà là anh ta không muốn để cho nó về.
_Tôi sẽ được về với gia đình của tôi phải không??
Hắn ngừng suy nghĩ và gật đầu mìm cười nhìn nó nói:
_Ừa, ngày mai anh sẽ đưa em về, em chuẩn bị đi sáng mai đi sớm.
Nó chào hắn rồi quay về phòng.

Trong lòng nó cảm thấy hồi hộp khi sắp được gặp lại người thân của nó. Mặc dù không nhớ ra hắn là ai nhưng nó lại rất tin tưởng hắn nó cảm thấy không sợ bị hắn gạt. Nó gõ cửa phòng của Phong. Phong mở cửa phòng và thấy nó. Phong mỉm cười:
_Em vào đi!!!
Rồi Phong né qua một bên cho nó vào. Nó ngồi xuống ghế sofa và ngập ngừng nói:
_Ngày mai em sẽ về nhà!!!
Phong nhìn nó tỏ vẻ ngạc nhiên:
_Em biết nhà ở đâu à???
Nhưng thật ra Phong đã hiểu rất rõ về gia cảnh nó. Nhưng chỉ tại phong không muốn cho nó đi. Nhưng bây giờ nó lại đòi đi. Cuối cùng điều Phong lo sợ nhất cũng đã đến.
Nó không nhìn Phong và tiếp tục nói:
_Mai anh Quân sẽ đưa em về!!!
Lúc này Phong đã hiểu ra mọi chuyện. Phong đan hai tay vào nhau và ngồi xuống giường:
_Em sẽ ra đi luôn à???
Nó gật đầu. Phong nói tiếp:
_Vậy em sẽ chấp nhận tình cảm của anh chứ???
Nó im lặng một hồi rồi nói:
_Cám ơn anh thời gian qua đã chăm sóc em. Em rất cảm kích anh nhưng em không thể vì thế mà lấy tình cảm trả ơn cho anh được.
..................
..................
Chapter 16: Hạnh phúc quay về


......................................

Nó đứng lên cúi chào Phong rồi quay đi về phòng chợt Phong kéo tay nó lại ôm nó vào lòng đè nó xuống giường:
_Anh không để cho em đi đâu!!! Phong ôm nó chặt đến nỗi nó vùng vẫy mãi cũng không tài nào thoát ra được. Phong cúi xuống và kiss nó. Nó lắc đầu ngoày ngoạy né. Trong lúc hoảng loạn nó nghĩ tới Quân nó hét lên:
_Anh Quân cứu em!!! trong đầu nó ký ức thoáng vụt qua.
Phong vẫn không chịu dừng lại. Cứ cố kiss nó.

CHÁT!!!
Nó rút tay ra được nên tát cho Phong một bạt tay thật đau. Nó xô mạnh Phong ra rôi nó bật khóc và nói:
_Tôi ghét anh!!!


Nó bỏ chạy về phòng rồi khóa cửa lại. Nó ngồi xuống góc phòng. Nó vừa nhớ ra Quân. Hình ảnh nó và Quân.....lúc hai đứa ở vui đùa bên nhau....nó nhớ ra tất cả mọi thứ.......

......................................

Về phần Phong sau khi ăn bạt tay của nó anh ta dường như thức tỉnh. Thời gian qua anh ta đã cố chiếm hữu nó. Phong hối hận vì mình đã quá khích để bây giờ Phong đã mất nó mãi mãi. Phong ngồi trên giường suy nghĩ.....



Nó càng bật khóc nhiều hơn khi đã nhớ ra tất cả. Nó cảm thấy sợ, sợ tất cả mọi thứ. Sợ cả Phong. Nó tìm đến phòng hắn. Nó ngập ngừng gõ cửa. hắn mở cửa và dụi dụi mắt. Có lẽ hắn vừa ngủ dậy. Thấy nó hắn ngạc nhiên và càng ngạc nhiên hơn khi thấy đôi mắt đỏ hoe và ướt đẫm nước mắt của nó. Nó nhìn hắn và nói:
_Em đã nhớ ra rồi!!!
Hắn vui mừng đến nỗi kéo nó lại và ôm nó vào lòng. Nó cảm thấy thật hạnh phúc mà quên mất tâm trạng hoảng loạn ban nãy. Nó bật khóc và nó biết đây là những giọt nước mắt hạnh phúc. Nó kể lại tất cả mọi chuyện cho hắn nghe thời gian nó mất tích và cả chuyện ban nãy. Hắn lại càng cảm thấy thương nó hơn. Hắn tự hứa với lòng sẽ không bao giờ để nó rời xa hắn nữa. Hắn sẽ luôn ở bên cạnh bảo vệ nó mãi mãi.

Nó và hắn đáp chuyến bay đầu tiên quay về thành phố và gâp lại gia đình.

Mẹ nó gặp nó thì khỏi nói chắc các bạn cũng biết bà vui mừng cỡ nào. Nhưng niềm vui lại tăng gấp nhiều lần khi cả mẹ nó và ba hắn đều đồng ý cho nó và hắn lấy nhau.


Đám cưới được tổ chức tại một nhà hàng buffet sang trọng. Tất cả bạn bè nó đều đến dự ngoại trừ Phong. Phong không đến được vì anh chàng đáp chuyến bay sau nó qua Mỹ công tác lâu dài. Tuy nhiên Phong vẫn gửi thư xin lỗi và chúc mừng nó. Cầm lá thư trên tay nó khẽ mỉm cười. Hắn giựt lấy lá thư của nó đang cầm tỏ vẻ giận dữ:
_Lại còn thư từ nữa à??
Nó huơ tay lia lịa giải thích:
_Anh chỉ chúc mừng em thôi....
Nhìn cái mặt nó lúng túng rất buồn cười làm hắn bật cười. Hắn gõ nhẹ đầu nó:
_Mau đi con rùa, mọi người đang đợi kìa!!!
Hắn nắm tay nó dắt nó bước lên xe.



.......................................
.........................................
Ba năm sau,.....



Nó vừa ẵm thằng nhóc con đang khóc la rất to vừa giục:
_Anh mau lên đi con nó khóc quá trời rồi nè!!!
Hắn tay cầm bình sữa tay ôm một đống đồ nào là quần áo nào là tả giấy chạy tới:
_Tới rồi, tới rồi nè!!!
Nó đặt đứa bé xuống nệm và giữ tay thằng nhóc lại. Còn hắn thì gỡ miếng tả giấy ra. Mặt hắn nhăn lại:
_Mùi gì thế, lại "bỉnh" nữa rồi!!!!
Nó giục:
_Anh làm mau đi....!!!!


....................................
.....................................
THE END
Về Đầu Trang Go down
https://l0vea1.forumvi.com
Sponsored content





[Long fic] Vụ cá cược tình yêu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Vụ cá cược tình yêu   [Long fic] Vụ cá cược tình yêu Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
[Long fic] Vụ cá cược tình yêu
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» [Long Fic] Cỏ, hoa và tình yêu
» [Long fic ] Cô Dâu Tỷ Phú
» [long fic] Sát thủ...thiên thần

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
w3 l0v3 10a1 - trường trung học phổ thông lộc thành :: ::: góc giải trí ::: :: truyện t€€n ♀.vs.♂ :: Long fic-
Chuyển đến