w3 l0v3 10a1 - trường trung học phổ thông lộc thành
Chào mừng bạn đến vs 4r lớp mình !
Hãy đăng kí làm thành viên nhé !!!
Nhớ đọc kĩ quy định 4r trước khi đăng kí vào diễn đàn đấy !!!

w3 l0v3 10a1 - trường trung học phổ thông lộc thành
Chào mừng bạn đến vs 4r lớp mình !
Hãy đăng kí làm thành viên nhé !!!
Nhớ đọc kĩ quy định 4r trước khi đăng kí vào diễn đàn đấy !!!

w3 l0v3 10a1 - trường trung học phổ thông lộc thành
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

w3 l0v3 10a1 - trường trung học phổ thông lộc thành

♫•♫•♪•nƠi gi@0 £ưu, chi@ s, ngôi nhα` chÜng củα tập thể 10@1, tπung hỌc phỔ thÔng £Ộc tH@nh` ♥•♥•♥
 
Trang ChínhFacebook lớpyoutubeLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Top posters
AL (1173)
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_left[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Voting_bar2[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_right 
casau_kute_lovea1 (670)
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_left[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Voting_bar2[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_right 
p3m3o_l0ve_a1 (662)
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_left[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Voting_bar2[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_right 
admin (441)
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_left[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Voting_bar2[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_right 
heocool (349)
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_left[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Voting_bar2[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_right 
...s0c0la_l0ve!!!... (346)
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_left[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Voting_bar2[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_right 
p3h30_l0v3a1 (322)
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_left[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Voting_bar2[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_right 
vinhbietemyeu (306)
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_left[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Voting_bar2[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_right 
>>0nlyl0v3<< (201)
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_left[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Voting_bar2[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_right 
@kunkun@ (159)
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_left[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Voting_bar2[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_right 
Similar topics
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» Facebook of lớp mình
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeby p3h30_l0v3a1 Mon Jul 15, 2013 4:49 pm

» Bài tập ôn thi Tốt nghiệp môn Tiếng Anh
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeby AL Sat Apr 13, 2013 7:38 pm

» ren luyen tri nho sieu dang
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeby AL Thu Sep 06, 2012 10:16 pm

» 800 câu hỏi trắc nghiệm và đáp án hóa học
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeby AL Thu Sep 06, 2012 10:14 pm

» BT ĐỘNG LỰC HỌC VẬT RẮN
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeby AL Thu Sep 06, 2012 10:02 pm

» 100 BÀI TOÁN HHKG (THEO CHƯƠNG TRÌNH MỚI)
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeby AL Thu Sep 06, 2012 9:54 pm

» [Long fic ] Cô Dâu Tỷ Phú
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeby @kunkun@ Mon Sep 03, 2012 6:41 am

» Hướng dẫn sử dụng Mod Thú Nuôi trong 4rum
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeby AL Sun Sep 02, 2012 12:34 pm

» Thông báo về cấp bậc trong forum
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeby AL Sun Aug 26, 2012 10:59 pm

» phút cô đơn em lặng lẽ mỉm cười
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeby p3h30_l0v3a1 Sat Aug 25, 2012 2:04 pm

» Ý kiến của Vinhbitemyeu
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeby vinhbietemyeu Sun Aug 19, 2012 9:03 am

» ly do cho mot tinh yeu
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeby p3h30_l0v3a1 Tue Aug 14, 2012 4:13 pm

Most active topic starters
admin
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_left[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Voting_bar2[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_right 
AL
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_left[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Voting_bar2[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_right 
p3h30_l0v3a1
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_left[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Voting_bar2[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_right 
p3m3o_l0ve_a1
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_left[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Voting_bar2[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_right 
...s0c0la_l0ve!!!...
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_left[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Voting_bar2[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_right 
casau_kute_lovea1
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_left[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Voting_bar2[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_right 
heocool
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_left[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Voting_bar2[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_right 
bonbon
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_left[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Voting_bar2[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_right 
>>0nlyl0v3<<
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_left[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Voting_bar2[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_right 
vit_iu_giun_lovea1
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_left[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Voting_bar2[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Poll_right 
Navigation
 Portal
 Diễn Đàn
 Thành viên
 Lý lịch
 Trợ giúp
 Tìm kiếm

 

 [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.

Go down 
Chuyển đến trang : 1, 2  Next
Tác giảThông điệp
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:28 am

Đừng để sói ăn thịt.
Tác giả: Fly.

Thể loại: Hài, tình cảm.

Tình trạng: Đã hoàn thành (cuối cùng cũng xong. Phù!!!)

Rate: Cái này có chút người lớn nên dành cho các bạn 17+ @@!

Pairings: Một Tuyết Trinh có tính cách thú vị và một vị tổng giám đốc phong lưu, đào hoa. Câu truyện nói về con sói đang nhăm nhe miếng mồi thơm ngon trước mắt. Con mồi sẽ chạy thế nào đây?

Họ gặp nhau trong hoàn cảnh cũng rất thú vị và một câu chuyện cũng được mở ra từ đây... Hai người sẽ gặp những tình huống khôi hài, trớ trêu nào thì mới đến được với nhau?
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:29 am

Chương 1 - Tổng giám đốc biến thái!!

8h sáng.

Bước vào cổng công ti với tâm trạng hồi hộp.

Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi làm. Quả thực là tôi cũng không phải là người nhút nhát gì, nhưng là ma mới nên có chút bối rối. Cái này thì ai cũng vậy mà. Lạ nước lạ cái! Bảo tôi thích nghi ngay thì quả là...ác!!

Đúng là công ti lớn. Bước chân vào là đã cảm thấy máy lạnh phả đến tận lỗ chân lông . Nhìn các nhân viên ở đây người nào người nấy chỉn chu, lịch sự. Rồi tôi lại quay sang đối chiếu với mình: Áo phông màu trắng đơn giản, quần jeans ống côn và đôi xuồng tầm 7 phân. Quả là có chút giản dị. Nhưng tôi vẫn thích đơn giản thế này hơn. Ít nhất thì cũng không gây sự chú ý lắm. Nhỉ? Rồi tôi bước đến phía đại sảnh, hỏi một cô trực điện thoại ở đó:

- Xin hỏi phòng tổng giám đốc ở đâu ạ ?

Cô gái trẻ nhìn tôi soi xét làm tôi có chút khó chịu. Chỉ là hỏi đường thôi việc gì phải nhìn như thế chứ? Cho dù cô ta có xinh hơn tôi đi nữa thì cũng không nên nhìn tôi với ánh mắt coi thường ấy.

- Tầng 5. Đi thẳng rẽ trái.

Tôi đi thẳng không thèm cảm ơn. Tôi không muốn tốn calo với loại người này. Họ đã không tôn trọng mình thì mình cũng không nên hoài phí sức lực. Chí ít thì tôi cũng cần giữ sức cho cuộc phỏng vấn sắp tới. Tuy là đã được gọi đi làm nhưng tôi nghĩ vị tổng giám đốc này sẽ chất vấn tôi ra hồn đây.

Thang máy "ding" một tiếng rõ kêu rồi cửa cũng được mở ra để lộ khung cảnh của tầng 5. Sạch sẽ. Tôi chỉ có thể kết luận như vậy. Cả một tầng 5 rộng lớn này dành riêng cho vị tổng giám đốc tài hoa kia. Có chừng 3 phòng. Phòng nào cũng rộng lớn, thoáng mát. Một phòng làm việc, một phòng tiếp khách và một phòng... Cái này nhìn gióng phòng ăn chơi quá. Tôi nghĩ không biết vị tổng giám đốc kia đi làm hay đi chơi mà thiết kế cả một gian phòng này? Thôi vậy, tốt nhất là tôi nên làm việc của tôi trước khi là tham gia vào việc của người khác. Dù sao thì sau này tôi cũng sẽ là thư kí của tên tổng giám đốc ấy. (quả thật trong lòng có chút bất mãn trước cách - làm - việc của sếp.)

Đi thẳng và rẽ trái như lời cô nhân viên kia nói. Tôi đã đứng trước căn phòng có ghi " Văn phòng Tổng Giám Đốc". Cũng hoành tráng ra phết nhỉ?

Đang định gõ cửa thì trong phòng có tiếng vọng ra:

- Đừng!! - Giọng nói của một cô gái. Có chút nũng nịu.

- Sao? Không thích à? - Tôi nghĩ tiếng này là của tên giám đốc kia.

Rồi tiếp theo đó là những âm thanh có chút mờ ám khiến người ta gợi nhiều liên tưởng. Họ đang làm gì trong ấy? Tôi có nên vào không? Nếu họ đang.... Trời ơi! Nếu tôi vào đúng lúc họ đang cao trào thì sao? Như thế thì ngại quá. Nhưng đây là nơi làm việc mà. Tôi cũng đến đây để đi làm! Thôi đành phải đắc tội vậy.
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:29 am

Cốc cốc!!

Âm thanh lơ lửng trên không trung và rơi xuống trong yên lặng.

1 giây, 2 giây, 3 giây...Không có động tĩnh gì.

A! Họ đã đến đoạn nào rồi mà không ra mở cửa cho tôi?

- Làm ơn đi! Tôi không muốn đứng ngoài này nghe nữa.

Tôi lẩm bẩm khẩn cầu và...

Cửa bật mở. Không phải vị tổng giám đốc mà là cô gái kia. Trông mặt cô ta vẫn còn đỏ hồng. Khuy áo có lẽ vừa cài xong nhưng tôi vẫn nhìn thấy vết đỏ trên cổ. ánh mắt tránh né sự dò xét của tôi rồi chạy qua tôi không quay đầu lại. Ôi! Không nghi ngờ gì nữa. Chắc chắn là họ đã abcxyz rồi.

Điên mất. Ngày đầu đi làm đã phá hỏng "cuộc vui" của Tổng giám đốc. Thật tuyệt vời.
Tôi bước vào trong căn phòng mát lạnh vẫn thoang thoảng mùi nước hoa của cô gái kia. Tôi còn có cảm giác tiếng rên của cô ta vẫn văng vẳng bên tai. Thật khiến người ta có chút không thích ứng.

Thật bất ngờ. Tổng giám đốc này trẻ quá. Tôi không nghĩ là có thể gọi người này bằng anh. Trông anh ta kìa, cà vạt thì nới lỏng treo trên cổ (chắc chắn là vì cuộc vận động vừa nãy rồi). Không phải mĩ nam nhưng có thể xếp vào hàng đẹp trai. Đôi lông mày rậm rạp và ánh mắt sâu thẳm như muốn hút người ta vào trong đó, khuôn miệng hình như lúc nào cũng khiến người khác có cảm giác anh ta đang cười, sống mũi thẳng và cao. Phong thái ung dung. Nhìn rất nam tính và có chút gì đó ma mãnh. Chỉ cần có thế và đống tiền đồ của anh ta cũng không sợ cả đời này phải lấy một vợ. (T.T). Hèn gì cái cô nhân viên vừa rồi nhìn tôi với ánh mắt như vậy. Có lẽ con gái trong công ti này bị anh ta hút hồn cả rồi. Liệu họ có biết anh ta vừa "ăn" một nàng không? Xin đừng mơ mộng nữa. Tôi thở dài. Cũng may là tôi biết bộ mặt thật của anh ta rồi. Đừng hòng tôi sùng bái anh ta. Hứ!

Ý nghĩ này khiến tôi muốn cười.

- Cười gì thế?

Tôi giật mình sau câu hỏi này. Tôi đang cười à? Tôi cứ tưởng mình đang có ý định thôi chứ? Mẹ kiếp. Rồi tôi quay ra làm vẻ mặt nghiêm túc nói:

- Tôi là thư kí mới.

Anh ta chẳng thèm nhìn tôi, tay vẫn nghịch con chuột di đi di lại rồi đáp bâng quơ:

- Tôi biết.

Thật là vô lễ.

- Cô ra đóng cửa vào đi!

Tôi giật thót mình. Đóng cửa làm gì? Đầu óc tôi có chút đen tối. Như biết được ý nghĩ của tôi sau vẻ ngập ngừng, anh ta ngẩng đầu lên nhìn tôi chằm chằm. (Thật làm muốn tim tôi rụng ra hay sao?), rồi nở một nụ cười ranh mãnh:

- Cô đang nghĩ gì thế? Phòng này có máy lạnh.

Tôi không nói gì luống cuống chạy ra đóng cửa.

Xong xuôi, tôi ngồi vào chiếc ghế đối diện anh ta.

Thời gian lại trôi qua trong yên lặng. Anh ta vẫn lách cách đánh máy tính một cách chăm chú. Phải nhẫn nhịn, anh ta là sếp. Phải nhịn!

Dường như biết được vẻ khó chịu của tôi anh ta lại nhếch môi lên mỉm cười. Nhìn, tôi chỉ muốn lột cái bộ mặt ấy ra. Đáng ghét quá. Rồi anh ta nhướn mày hỏi:

- Cô ngồi đây làm gì?

Sẹt!! Ầm.

Tiếng sét này lợi hại quá. Nó làm tôi tức điên lên rồi. Con người ngồi đối diện như bức tranh tương phản. Anh ta hỏi tôi ngồi đây làm gì? Anh ta chắc chắn là bị ngu rồi, nhân viên mới nào mà chẳng cần chất vấn. Tôi hít thở thật sâu như hít luôn cái tức giận vào cho ruột gan gặm nhấm. Thật là một cảm xúc "tuyệt vời".

- Anh không định hỏi gì tôi sao?

Như nhớ ra điều anh ta đã quên. Anh ta liền rời mắt khỏi màn hình máy tính rồi chuyển sang nhìn tôi. Từ đầu đến chân tôi như bị ánh mắt của anh ta "nướng" sạch sẽ, thật là khó chịu. Rồi ánh mắt cũng chịu dừng lại ở... ngực tôi. Đồ biến thái, sói đói... tôi muốn ngắt đầu anh ta để đá bóng. Tức chết đi được. Nếu không phải vì công việc thì tôi nhất định cho anh ta một bài học.

- Cô tên gì?

Câu hỏi này có ý nghĩa gì không?

- Tuyết Trinh!!

- Ồ! Nó có ý nghĩa gì?

Anh ta thích thú với cái tên của tôi?

- Tuyết trong từ bông tuyết, trinh nghĩa là trinh trắng... Một bông tuyết trắng không tì vết và trong sạch.

Rồi anh ta có vẻ gật gù hiểu ra. Tôi vẫn chưa biết tên anh ta. Tấm biển đặt trước bàn cũng đã giúp tôi giải đáp nghi vấn " Mạnh Tường Quân". Tên nghe kêu muốn thủng cả màng nhĩ.
- Vậy... - Quân có chút ngập ngừng - Cô còn trong sạch chứ?

Ôi! Tôi chết mất. Chắc chắn là tôi chết rồi. Tên biến thái này. Không thể chịu nổi nữa:
- NÀY!! - Tôi hét lên làm anh ta giật mình bật cả người ra sau - Anh là cái loại gì vậy? Anh hỏi thế là có ý gì? Đồ biến thái!

Quân ngoác miệng ra cười nhìn thật đáng ghét. Tôi muốn đấm vào cái bản mặt của anh ta. Con người này vô lại đến độ vô đối.

- Thư kí Trinh! - Anh ta cố tình nhấn mạnh chữ Trinh ở cuối - Cô nóng nảy quá rồi? Cô hiểu ý của tôi là gì nào?

- Anh... anh... có ý gì thì tôi nghĩ như vậy.

- Ồ!! Vậy sao? Cô đã có bạn trai chưa?

Vô lại! Vô lại!

Biến thái! Biến thái không chịu được.

- Anh là đồ thối tha.... - Quả thực tôi không tìm được câu chửi nào khác ngoài câu này. Uất quá.

- Tôi quan tâm đến đời tư của cô không được sao? Cô cũng muốn tôi hỏi còn gì?

- Về công việc...- Nói đến đây tôi liền khựng lại. Không đôi co với hắn nữa. Chắc chắn hắn sẽ không quan tâm gì đến công việc đâu.

Uổng công hôm qua tôi đã xem đi xem lại mấy cái giáo trình đau đầu kia. Uổng công tôi đã sợ gặp phải một vị Tổng gíam đốc nghiêm khắc. Bây giờ thì hay rồi, vị này còn kinh dị hơn những gì mà tôi sợ. ÔI! Tôi lo lắng cho tính mạng của mình sau này. Liệu tôi có ức quá mà chết không?


Chương 2 - Xin đừng đến gần tôi!!!.


Ngày thứ hai đi làm.

Tôi mệt mỏi chẳng muốn ra khỏi giường. Cứ nghĩ đến cái bản mặt của Tường Quân là tôi muốn thổ huyết. Hắn ta là sếp tôi đấy!

Nhưng quả thực không thể coi thường cách làm việc của anh ta. Làm việc rất nhanh chóng và hoàn hảo. Nghe nói anh ta là con trai của Mạnh An Dương - vị thiên tài trong giới kinh doanh. Tập đoàn Ánh Dương của ông đã tạo được tiếng vang lớn khi là công ti đóng góp nhiều nhất cho tỉ lệ xuất siêu của cả nước. Rồi còn chưa kể những chi nhánh được đặt rải rác ở toàn bộ đất nước. Sản phẩm uy tín, chất lượng... Đúng là thiên tài. Tôi nghĩ không biết ông ta có biết mình cũng đã đào tạo được một người con trai tuyệt vời đến đáng ghét không?

Thôi vậy. Vì "miếng cơm manh áo" hãy tiến lên!!!. (Mẹ tôi sẽ cắt tiền tiêu của tôi nếu tôi bị đuổi việc).

Bến xe bus nhiều người đứng chờ quá. Tôi tặc lưỡi khi nghĩ đến cảnh chốc nữa phải chen lấn xô đẩy nhau. Rồi trời lại đổ mưa. Hay lắm! Tôi không mang ô mà xe bus cũng mất tăm mất dạng. Chỗ có mái che thì đã bị người ta đứng hết rồi.

Đang khốn khổ kêu trời than đất thì một chiếc Lamborghini đỗ trước mặt. cửa kính xe được hạ xuống để lộ khuôn mặt đáng ghét của Quân. Tôi có thể nghe thấy tiếng hét lên khe khẽ của đám con gái đứng đằng sau. Mẹ kiếp, có gì để mà hét cơ chứ? À, có đấy. Tôi muốn hét lên: Đồ biến thái!!!

Quân mỉm cười nói:

- Tôi có thể cho thư kí Trinh đi cùng.

Tôi đáp thờ ơ:

- Cảm ơn! Nhưng tôi không quen đi xe đắt tiền.

- Cô biết xe tôi đắt tiền sao?

Đồ điên. Hắn ta tưởng tôi là con ngu chắc?

- Vậy xe anh là đồ dởm sao?

Quân lại nhoẻn miệng cười rất phong thái. Tôi tưởng tượng đám con gái đằng sau tôi sắp điên lên rôi. Làm ơn đi! Hắn ta là sói đấy.

- Tôi sẽ xuống mở cửa xe cho cô.

Chưa cần biết tôi có đồng ý hay không thì cửa bên kia đã được Quân mở ra. Dáng người cao lớn và rắn chắc của Quân được bao bọc bởi bộ comple lịch thiệp. Phải rồi, hôm nay có cuộc họp mà. Nhìn anh ta cầm ô tiến về phía tôi với bộ mặt đáng ghét mà tôi muốn cầm đồ nghề đục khoét để làm lại khuôn mặt đó. Rồi Quân cúi người vẻ mời tôi lên xe. Cái đồ vô lại này, định làm tôi mất mặt ở chốn đông người hay sao?

- Hâm mộ chị ấy quá!

Tiếng của mấy nữ sinh cấp ba vang lên làm tôi nổi da gà. Tên này....

Cuối cùng thì tôi cũng chịu bước vào xe. Quân còn đưa tay ra chắn phía trên cho tôi khỏi bị cụng đầu vào thành xe. Tay sát gái này biết đủ mọi cách để lấy lòng con gái. Tôi biết hết.
Quân ngồi vào xe. rồi quay sang tôi tươi cười:

- Có lẽ thư kí Trinh không quen với nội thất trên xe!

Nói đoạn hắn ta nhoài người ra chỗ tôi khiến tôi muốn rụng tim. Tôi hốt hoảng:

- Anh định làm gì vậy?

- Cài dây an toàn cho cô.

Rồi hắn đưa tay lấy đoạn dây an toàn cạnh tôi. Gần quá, khoảng cách này gần quá đi. Tôi không thích. Mùi nước hoa đầy nam tính bay thấp thoáng nơi cánh mũi tôi. Niêm mạc mũi đón nhận rồi kích thích thần kinh khiến tôi như bay bay. Ôi!! tôi bắt đầu...ghét cái mùi nước hoa này rồi đấy. Đang ngừng thở trước mùi nước hoa nguy hiểm kia thì tôi thấy có gì đó là lạ. Cúi xuống thì bắt gặp Quân đang nhìn chằm chằm vào ngực mình. Cơn mưa chết tiệt làm ướt chiếc áo sơ mi trắng của tôi để lộ màu áo lót bên trong. Hay lắm. Tên biến thái này lại lên cơn rồi, tôi đẩy mạnh hắn ra và gầm lên:

- Tránh xa tôi ra!!

****************
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:31 am

Cuối cùng thì Tường Quân đáng ghét cũng vào phòng họp. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Cảm xúc có phần được yên ổn.Ở cạnh hắn tôi sớm muộn cũng bị điên.

Đứng trước gương của wc, tôi kẻ lại chút cho lông mày. Bỗng nghe đâu có tiếng nói:

- Biết chuyện gì chưa? Tổng giám đốc tuyển một đứa con gái rất rất tầm thường làm thư kí riêng. Thật không giống với tác phong tuyển thư kí của anh ấy tí nào.

Cái gì? Nếu tôi không nhầm thì họ đang nói tôi. Bọn họ là ai chứ? Dám bảo Tuyết Trinh này kém cỏi sao? Nếu đem ra solo thì tôi tin chắc họ cũng không thể bằng được một góc về cách làm việc và tư duy sáng tạo của tôi. Hứ!

Tôi tiếp tục nghe nốt câu chuyện:

- Biết rồi. Chuyện này cả công ti ai cũng biết mà. Trước kia thì toàn mỹ nhân giờ thì... Có lẽ tổng giám đốc muốn đổi khẩu vị.

- Đúng đúng. Tôi tin chắc con nhỏ đó vào tròng của giám đốc ngay từ lần đầu tiên gặp.

- Haha... Ngay cả tiểu thư An Kì nổi tiếng ngạo mạn còn chết cơ mà, con nhỏ tép riu kia thì là cái thá gì?

Nghe đến đây ruột tôi nao nao lên và muốn tống toàn bộ bữa sáng ra ngoài. Tôi phỉ nhổ vào vị tổng giám đốc ếch ộp của các người. Có cho hắn khỏa thân rồi dâng đến tận miệng tôi cũng không thèm. Trời ơi!! Từ nhân viên đến giám đốc, họ muốn làm tôi tức chết đây mà. Dám so sánh tôi với cả cái cô An Kì gì gì đó, ít ra cũng phải cho tôi nhìn mặt một lần rồi mới so sánh chứ. Mà thôi, cô ta rõ ràng là kém cỏi hơn tôi, hồn xiêu phách lạc vì cái tên vô lại kia.

Phải bơ đi mà sống thôi. Từ hôm nay tôi sẽ tu luyện "nhẫn nhịn thần chưởng".


Đang sắp xếp lại đống tài liệu thì Quân vào. Tôi không thèm đếm xỉa đến anh. Tiếp tục công việc của mình. Có lẽ điệu bộ này của tôi càng gây chú ý cho anh ta. Tường Quân "ếch ộp" bước đến gần chỗ tôi ngồi. Trong lòng tôi lại giấy lên sự bất an., Phải cẩn thận.

- Thư kí Trinh bị mất cảm giác với thế giới xung quanh?

- Xin lỗi! Tôi không hiểu cách nói của anh.

- À! Ra vậy...Tôi là sếp của cô, có thư kí nào khi thấy sếp mà không chào? Không đi lấy một tách cà phê?

Lần này thì tôi cũng chịu ngẩng mặt lên nhìn anh ta. Lại cái bản mặt đáng ghét này. Tuy tôi không học võ nhưng chỉ cần anh ta cười nữa thôi là tôi sẵn sàng cho anh ta ăn một quyền. Và... Anh ta đã cười, trời ạ. Tôi không thể làm được điều mình đang nghĩ.

- Tôi nghĩ tôi chỉ làm những việc của thư kí: Sắp xếp lịch làm việc, tài liệu, hồ sơ cho anh. Đưa ra ý kiến khi anh làm việc...

- Tôi tuyển thư kí là bao gồm tất cả. - Hắn ta dám nhảy vào mồm tôi.

Không thèm đôi co với hắn nữa. Tôi đứng dậy và đi lấy một tách cà phê cho vừa lòng hắn. Số tôi đúng là khổ khi phải vào làm tại cái công ti quái gở này mà. Đang hậm hực như vậy thì có một bàn tay rắn chắc kéo mạnh tôi lại. Trong phòng này, người làm việc này chỉ có hắn ta thôi.

Tường Quân ép tôi vào tường rồi khóa người tôi lại. Ánh mắt lướt đi từng nét trên khuôn mặt tôi khiến tôi toát mồ hôi hột. Hắn ...hắn ta lại có điều gì bất ngờ dành cho tôi đây?

- Anh...anh định làm gì?

Quân nở một nụ cười. Hàm răng trắng đều lúc ẩn lúc hiện. Ánh mắt nheo lại đầy vẻ đểu giả. Rồi ghé đến khuôn mặt tôi. khoảng cách này còn gần hơn cả lúc ở trên xe. Tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Hắn ta nặng quá, cả người như đổ về phía tôi khiến tôi khó thở. Khi mặt hắn chỉ còn cách mặt tôi một khoảng cách gần không đếm được thì hắn mới nói:

- Cô....Rất thú vị!

- Còn anh rất đáng ghét.

Nét ngạc nhiên thoáng xuất hiện trên khuôn mặt Tường Quân khi tôi nói câu này.

- Vậy sao? Cô có muốn biết tôi đáng ghét đến mức độ nào không?

Ôi! Sao tôi lại thông minh thế này cơ chứ? Tôi chỉ ước mình bị ngu lúc này để không phải hiểu câu nói của anh ta. Tôt gằn giọng:

- Tôi không muốn biết. Buông tôi ra.

Bàn tay của Tường Quân bắt đầu đặt vào eo tôi làm tôi rụt người lại. Tên biến thái này, tôi mà thoát khỏi anh là tôi không tha cho anh.

Bà nó! Tại sao lại ôm chặt thế chứ?

Đôi môi của hắn bắt đầu đặt xuống môi tôi khiến tôi ú ớ;

- N..ày...Tôi...

Câu nói của tôi bị môi anh ta nuốt trọn rồi. Trên đời sao lại có loại người này?

Khó thở quá. Anh ta hôn kiểu quái gì vậy? Tôi sắp chết vì không thở được rồi. Lưỡi của anh như con rắn trườn liên tục trong miệng tôi. Phải làm sao để thoát ra đây? Đầu óc tôi trống rỗng, mắt hoa cả lên chỉ nhận thức được nụ hôn của người đối diện. Quả không hổ danh là cao thủ sát gái. Rồi tôi cắn mạnh vào môi anh ta. Máu tanh tràn ngập vào miệng tôi.

- A!

Tường Quân khẽ kêu lên rồi rụt người lại. Đàng đời tên sói gian ác! Nhân lúc hắn vẫn còn đau tôi làm luôn một cước vào chỗ đoạn tử tuyệt tông khiến hắn kêu cái hự. Có vẻ như đau đến nỗi không chịu được rồi. Nhìn khuôn mặt tím ngắt của hắn là bằng chứng tốt nhất.
Mẹ ơi! Vui quá đi.

Quân ôm lây phần dưới rồi chỉ thẳng tay về phía tôi nói không lên lời:

- Cô...cô...a!

Tôi cười đểu giả (học của hắn) rồi vênh mặt lên:

- Sao? Tôi chỉ trả lại anh thôi. Anh dám động đến tôi hả?

Có vẻ đỡ đau hơn. Giọng nói của s-ế-p đã trở lại bình thường rồi kìa:

- Nếu tôi tuyệt giống thì sao? Cô chơi ác.

- Haha... Ai bảo anh trêu ghẹo con gái nhà lành. Cho anh chừa cái tính đấy đi.

- Tôi luôn làm thế này với con gái. Cô có phải con gái không?

Tôi khoanh tay lại nói:

- Tất nhiên rồi. Nhưng tôi không giống những người con gái khác.

Quân không nói được gì chỉ biết rên rỉ vì đau. Được lắm Tuyết Trinh! Tôi tự tung hô mình.

- Tổng giám đốc! Ngài có muốn uống cà phê nữa không?

Tường Quân vội hét lên:

- Có, uống!

Tôi hài lòng bước ra ngoài lấy cà phê cho hắn. Và suy nghĩ xem có nên đổ cả lọ đường vào tách cà phê thơm ngon kia không?
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:32 am

Chương 3 - Chạm trán tiểu thư An Kì.

Khi cà phê đã được pha xong và tất nhiên là đường sẽ nhiều hơn cà phê, tôi bưng vào phòng. Vừa mở bước vào thì đã nhìn thấy một cảnh tượng nóng mắt. Tổng giám đốc yêu quý đang ôm hôn cuồng nhiệt người con gái ngồi trên đùi mình. Tôi nghĩ là họ đang hôn kiểu Pháp, tiếng kêu phát ra không to không nhỏ nhưng đủ để tôi nghe thấy và cảm nhận từ từ. Dây váy của cô gái bị trễ xuống tận bắp tay nhìn rất nóng bỏng. Bàn tay của Tường Quân "du lịch" trên người cô ta khiên cô ta không ngừng rên rỉ. Thật là hạ lưu, dám làm thế này cả ở nơi làm việc sao? Cứ nghĩ đến cái cảnh tôi vừa bị hắn ta hôn là đã muốn nôn rồi.

Hai người này vui vẻ đến nỗi quên cả người thứ ba là tôi. Oa! Có chút tủi thân khi là người thừa, nhưng tôi rất sẵn lòng phá hỏng cuộc vui này.

- Cà phê của anh đây.

Tôi tưởng họ phải dính keo vào nhau rồi chứ? Ai ngờ lại buông ra nhanh như vậy sau câu nói của tôi. Vị tiểu thư kia vội đứng dậy khỏi đùi Tường Quân chỉnh lại dây váy rồi ho khan như để che giấu sự ngượng ngùng. A! Cũng biết xấu hổ cơ đấy. Còn tên biến thái kia thì chẳng biểu lộ chút cảm xúc nào, quần áo cũng không thèm chỉnh lại. Chỉ đưa tay với lấy cốc cà phê mà tôi vừa đặt lên và uống. Kể ra thì sức hồi phục của hắn cũng tốt ra phết đấy chứ? Vừa mới suýt mất quyền làm bố giờ đã có thể lâm trận. Thật khâm phục và đáng nể.
Vị tiểu thư kia nhìn tôi đầy dò xét. Lại cái ánh mắt này. Tôi ghét. Chết tiệt! Tôi ăn mặc như thế này mà còn phải chú ý sao?

- Cô là?

Tôi đáp gọn lỏn:

- Thư kí mới.

Vị tiểu thư ồ lên như phát hiện được điều gì lí thú lắm. Rồi cô ta dùng đôi mắt được tô vẽ cẩn thận tiếp tục nhìn tôi theo nhiều hướng phức tạp mà tôi không lí giải nổi.

- Cô không xưng hô với Tường Quân là giám đốc?

Thật phiền phức. Tôi chẳng muốn trả lời câu hỏi này và cũng không muốn nói chuyện với cô ta nữa.

- Xưng như thế kia chẳng phải là ngắn gọn hơn sao? Dài dòng làm gì?

Cô gái này bất ngờ sau câu trả lời thô lỗ của tôi. Đôi mắt được mở to hết cỡ rồi lại nheo lại nhìn tôi:

- Cô quả là đặc biệt. Thảo nào mà Tường Quân tuyển dụng cô. Hôm nay tôi đến đây cũng là để gặp cô. Tôi là An Kì.

Bàn tay trắng nõn nà đưa ra trước mắt tôi. Theo phản xạ tôi cũng bắt lại bàn tay ấy. Cô ta là An Ki sao? Trông rất quyến rũ. Cô ta cần gặp tôi làm gì? Theo tôi thấy thì cô ta muốn gặp Tường Quân hơn là muốn gặp tôi.

- Tôi là Tuyết Trinh.

Màn giới thiệu ngắn gọn của tôi kết thúc. Tôi đi về phía bàn làm việc và ngồi xuống giải quyết đống tài liệu. Tường Quân thì im lặng nãy giờ khiến tôi có hơi nghi không biết anh ta có phải bị cô nàng mê hoặc đến độ thần kinh cần tĩnh dưỡng nữa không? À quên, như nhớ ra điều gì đó, tôi vội nói:

- Tôi nghĩ phòng thư giãn của anh không làm gì?

Cả hai người quay ra nhìn tôi khó hiểu. Tường Quân nhìn tôi, cốc cà phê tôi pha anh ta không uống nữa. Tôi biết ngay mà, haha, anh ta mà nhá nổi cốc cà phê này thì tôi sẵn sàng đi bằng đầu cho anh xem.

- Cô muốn sang phòng đó? - Tường Quân hỏi.

- Không. Nếu hai người muốn tâm sự thì nên dẫn nhau sang đó. Tôi cần không gian để làm việc...cho anh.

Cái từ "cho anh" nghe mới chối tai làm sao. Tôi không biết nói gì hơn vào lúc này.Vẻ mặt của An Kì quả là kì dị, mặt cô ta đỏ như gấc chín. Hình như là tức giận rồi. Còn cái tên biến thái kia thì chỉ nhếch môi lên cười nhạt. Cười cái đầu nhà anh ta.

- Cô không ngạo mạn quá chứ? - An Kì đanh giọng - Cô là nhân viên mà dám đuổi sếp và khách của anh ấy ra ngoài sao?

Tôi làm vẻ vô tội:

- Tôi đâu có nói là đuổi hai người. Chỉ nhắc nhở thôi. Hai người không thấy căn phòng kia sẽ rộng rãi và thoáng đãng hơn là cái ghế giám đốc và cái đùi của anh ta sao?

Yearhhh!! Tôi phục tôi quá. Cái gì chứ chuyện đấu khẩu cô An Kì này sẽ vẫn xếp sau tôi thôi. Ôi!! Tên biến thái kia, anh có tức không? Bạn gái anh bị tôi chọc cho thổ huyết rồi kìa.
An Ki đỏ mặt tía tai bước đến chỗ Tường Quân. Lại giở cái trò nũng nịu ra.

- Tường Quân! Anh xem thư kí của anh kìa. Thà cho em làm thư kí của anh còn hơn.

Tường Quân kéo An Kì ngồi xuống đùi, hôn chụt một cái vào má cô ta và dỗ dành (buồn nôn quá):

- Em có biết tính sổ sách không? Biết sắp xếp tài liệu không? Biết vận dụng tư duy sáng tạo của mình không? Và... Em có biết pha cà phê ngon như cô ấy không?

Ôi! Cà phê của tôi ngon? Hắn cố tình đây mà. Lần sau chắc chắc tôi sẽ bỏ muối vào đó cho hắn ta biết thế nào mới là cà phê ngon.

An Kì tiếp tục làm nũng, làm ơn đi tiểu thư ơi! Tôi sắp bị cô làm cho phun cả túi mật ra rồi:
- Em không biết. Nhưng em biết làm cho anh vui.
- Thật sao?
Như biết được cảnh nóng sắp diễn ra tôi liền ho khan một tiếng. Cả hai người không thoải mái lại quay ra nhìn tôi. Tường Quân mỉm cười nói với An Kì:

- Tối nay chúng ta sẽ gặp nhau. Bây giờ anh có việc rồi.

An Kì biết nguyên nhân là tôi mà cô ta bị đuổi khéo đi. Miệng thì vẫn ngọt sớt như mật ong nhưng mắt cô ta đang liên tục bắn vào người tôi. Haha, có thế chứ! Lườm tiếp đi. Tôi đang rất chờ đợi ngày mắt cô ta bị...lác.
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:33 am

Chương 4 - Oan gia ngõ hẹp.

- Alo Tuyết Trinh à? Buổi tối mình có hẹn...

Trương Hải lại có hẹn rồi. Đây là bạn thân từ hồi đại học của tôi. Cô ấy lúc nào cũng có những cuộc hẹn gặp mặt và... nhất định phải có tôi đi cùng để làm chân gỗ. Số khổ!! Tại sao lúc nào cũng là tôi? Cô ta có thể kéo những người bạn khác cùng đi mà. Bây giờ tôi đang rất mệt mỏi. Ở công ti đấu tranh với công việc và tên biến thái kia cũng đã đủ chết rồi. Haizz

- Trương Hải à! Mình mệt lắm rồi. Để khi khác nhé?

- Không được không được!!. Hôm nay là cuộc hẹn quan trọng. Mình cố gắng lắm mới tăm tia được anh chàng này. Đi nhá?

Mẹ kiếp. Tại sao lúc nào tôi cũng tốt bụng thế nhỉ? Tôi lại mềm lòng rồi

- 7h tối mình sẽ đến.


*******************

Tại Sóng Thần resort.

Tôi, Trương Hải và hai anh chàng nữa yên vị tại một chỗ ngồi gần cửa sổ. Trương Hải hôm nay ăn mặc nữ tính quá, váy hai dây để lộ đôi vai trần trắng nõn, tóc búi cao gọn gàng, trang điểm nhẹ nhìn rất tự nhiên, đôi guốc đỏ chót cao 12 phân khiến tôi cứ mãi ngước nhìn khi nói chuyện với cô ấy. Hẳn là cô nàng đã chuẩn bị kĩ lắm đây. Tôi cười thầm trong bụng.

Trương Hải ghé tai tôi thì thầm:

- Anh chàng ngồi bên phải cho cậu đấy!

Tôi đang uống ngụm nước vội "phốc" một tiếng. Nước chưa vào đến cổ họng đã vội phụt ra ngoài. Trông thật đẹp mắt. Hai anh chàng nhìn tôi ngơ ngác. Tôi thì tất nhiên là vội lấy khăn giấy lau đi cái tác phẩm mình vừa bắn ra rồi. Quay ra cười trừ với hai anh chàng tội nghiệp kia rồi lại quay sang thì thầm với Trương Hải:

- Cái gì? Mình đâu có cần?

- Ngại gì chứ? Năm nay cậu cũng 23 rồi. Không sợ ế à?

Tôi rên lên the thé:

- Công việc của mình còn chưa ổn định.

Trương Hải vội véo tôi một cái làm tôi đau muốn chết. Không thể rên lên ở chỗ này tôi đành âm ỉ và túm chặt lấy quần mà cảm thụ từ từ cái nỗi đau tuyệt vời kia. Như đã thỏa mãn cái thú tính nhìn người khác đau khổ, Trương Hải nhoẻn miệng cười:

- Đợi cậu ổn định thì cũng thành bà cụ rồi. Cậu nhìn hai anh chàng này xem. Đúng là "phong tư tài mạo tót vời". Cậu còn muốn gì hơn nữa? Người bạn này có ý tốt với cậu mà cậu dám từ chối à?

Con mẹ nó! Tôi muốn văng tục lắm rồi. Trương Hải lắm chuyện. Trương Hải đáng ghét!! Không phải là tôi không muốn nhưng nhìn xem... tôi tưởng hôm nay mình làm chân gỗ nên ăn mặc rất quái thai. Trang điểm cũng có phần lòe loẹt để làm nổi bật người bạn yêu quí kia. Bây giờ thì hay rồi. Anh chàng kia chắc chắn sẽ có ấn tượng với tôi ngay từ lần gặp đầu tiên. Đảm bảo lần sau anh ta không dám gặp lại tôi. Ôi!! Trương Hải!!

Thôi thì đành vậy.

Chúng tôi ăn uống rất vui vẻ. Trương Hải và anh chàng kia có vẻ là thích nhau rồi, thấy cứ liếc mắt đưa tình mãi. Hứ! có Trai quên bạn. tôi thì không hi vọng gì vào anh chàng kia rồi. Bình thường ăn mặc tôi đã chẳng ăn ai, bây giờ như thế này thật sự giống mụ phù thủy trong truyện cổ tích.

- Em tên gì?

Tôi giật mình ngẩng mặt lên nhìn anh chàng bên phải. Bây giờ mới có dịp nhìn kĩ. Trông anh ta rất tuấn tú. Vẻ thư sinh nho nhã toát lên từ con người này. Tôi rất hài lòng. Haha.

- Tuyết Trinh!

Hai người kia có quay ra nhìn tôi đôi chút rồi lại quay vào nói chuyện với nhau. Mẹ kiếp!! Có lẽ anh chàng này cũng được tên kia tuyển dụng làm chân gỗ giống tôi. Anh chàng thư sinh tiếp tục:

- Anh là Phan Nguyên. Em bao nhiêu tuổi?

- 23 - Tôi chỉ có thể đáp gọn như thế này thôi.

- Ồ! Còn anh 26. Em....- Anh ta có chút ngập ngừng - em có bạn trai chưa?

Ôi!! Ôi!! Cụ tổ ơi!! Có phải người sống dậy rồi không? Anh ta hỏi con có bạn trai chưa? Không phải là muốn làm bạn trai con chứ? Tôi che giấu cảm xúc nhảy múa trong lòng. Nở một nụ cười rõ tươi rồi trả lời đầy e thẹn ( chính tôi cũng thấy mình buồn nôn):

- Em chưa.

Anh ta có vẻ hài lòng sau câu trả lời này. Nhưng lại không hỏi hay nói gì thêm nữa làm tôi tụt hết cả cảm xúc.

Đang chuẩn bị gọi phục vụ tính tiền thì tôi nhìn thấy bàn bên cạnh có ai đó rất quen. Phong thái ung dung, khí thái rất rất phong lưu... anh ta...thôi xong. Tôi hốt hoảng vội thu cái bản mặt của mình về. Tại sao Tường Quân lại xuất hiện ở đây? Bà nó chứ! Đúng là oan gia ngõ hẹp. Hắn mà phát hiện ra tôi thì tôi sẽ chết chắc. Tên biến thái này...

Cuối cùng, tôi đành quay ra cười cười với ba người vẫn còn không biết tình trạng khốn khổ của tôi:

- Hihi. Tự dưng mình muốn vào nhà vệ sinh. Có gì mọi người cứ ra trước đi. Minh sẽ ra sau nhé.

Rồi không cần phải nghe câu trả lời thì tôi liền đứng vụt dậy. Phải nhanh lên. Tôi lao người với tốc độ không đếm được và...

Ầm!!

Tôi va phải một người. Khuôn ngực của người này sao lại rắn chắc thế chứ? Cái mặt tôi không biết có còn nguyên dạng nữa không? Chắc chắn là bị méo về một bên rồi. Ngẩng đầu lên định buông một câu chửi thề thì...Quỷ thần ơi!! Có cần ngõ hẹp đến mức này không? Tường Quân nở một nụ cười đểu giả. Anh ta gãi gãi mũi rồi oang oang cái mồm lên:

- Thư kí Trinh! Cô không kích động quá chứ?

Tôi lườm anh ta đến nỗi lòng đen muốn theo cái lườm mà nhảy ra ngoài. Thật quá đáng ghét. Rồi tôi lại nhìn sang cái bàn của anh ta. Một cô gái xinh đẹp cũng hướng ánh mắt về phía tôi. Không phải an Kì. Đồ lăng nhăng này, rốt cục anh ta có bao nhiêu phụ nữ vây quanh?

- Tránh ra! - Tôi gằn giọng.

Tường Quân như không buông tha cho tôi:

- Va phải người ta mà cô không xin lỗi sao? May người cô va là tôi, nếu là người khác thì họ có bỏ qua không?

- Chính vì người tôi va là anh nên tôi mới không cần phải xin lỗi.

Hứ! Định bắt cô bản cô nương xin lỗi ngươi sao? E là ngay cả cơ hội cũng không có. Tường Quân đưa tay ra phía sau eo tôi ép người tôi lại. Đồ biến thái, anh ta không thấy mất mặt sao? Đây là nhà hàng. Tôi có thể nhìn ra cái ánh mắt phức tạp của mĩ nhân kia.

- Biến thái! Anh có biết đây là đâu không?

Quân nói giọng khàn khàn:

- Sao? Cô thấy xấu hổ à?

- Phải!

- Ồ! Cô đi cùng bạn trai?

Nhân lúc hắn ta không để ý tôi vội đẩy người hắn ra và gằn giọng:

- Không phải việc của anh. Coi như hôm nay tôi xui nên mới gặp anh. Ngồi vào bàn và phục vụ nữ tử của anh đi.

Đúng lúc ấy thì tôi cảm giác như có cái gì đó gai gai sau lưng. Quay lại thì...trời ơi! Ba con người kia đang nhìn tôi. Ánh mắt họ lạ lắm nhé! Mỗi người một kiểu, kiểu nào cũng đầy ẩn ý. Tôi đi chết đây, chắc chắn là họ đã nhìn thấy hết rồi. Tôi để ý thấy Tường Quân đang cười đắc ý. Biết ngay là hắn muốn trêu tức tôi, muốn làm tôi mất mặt trước mặt bạn bè mà. Đồ đểu, đồ thối tha. Con mẹ nhà anh, tôi giết anh.!!!

Trương Hải chạy đến nắm lấy khuỷu tay tôi hỏi tới tấp (biết ngay mà):

- Ai vậy? Đẹp trai quá. Thảo nào mà vừa nãy cậu từ chối sự giúp đỡ của tớ.

Làm ơn đi Trương Hải ơi! Đừng để vẻ bề ngoài của hắn đánh lừa. Tôi miễn cưỡng trả lời:

- Sếp của tớ đấy.

Trương Hải mắt sáng rực:

- Vậy sao? Nhìn hai người có gì đó mờ ám...

- Cái gì mà mờ ám? - Tôi nhảy dựng lên - Anh ta lúc nào cũng nhăn nhở như vậy, anh ta là đồ biến thái đấy.

- Hở? Nhìn thì có vẻ không phải vậy?

Rồi tôi lại nhìn thấy ánh mắt phức tạp của Phan Nguyên. Thôi chết rồi. Anh ta có hiểu lầm không?

- Thì ra em có bạn trai rồi!

Tôi dở khóc dở cười.

- Ơ! Không phải đâu ạ...

Sự thất vọng ánh lên trong đôi mắt Nguyên. Tên Biến thái kia, tôi thề sẽ khắc cốt ghi tâm. Anh ta đã phá vỡ mối tình vừa chớm nở giữa tôi và anh chàng thư sinh kia.

- Anh cũng chỉ muốn chúng ta là bạn nên em không cần ngại đâu. Bạn trai em rất đẹp trai.
Tôi phỉ nhổ. Mạnh Tường Quân. Tôi sẽ giết anh. Đồ đáng ghét.

Khi thấy vẻ ngậm ngùi của tôi. Mọi người tưởng tôi thừa nhận thì vội đi ra ngoài. Này, họ bỏ tôi lại một mình thật sao? Khốn nạn, chết tiệt. Tôi quay phắt ra khiến Tường Quân giật cả mình. Anh ta có lẽ đã nhìn thấy lửa giận trong tôi nên lặng lẽ lùi ra sau. Định chạy sao? Tôi không cho anh thoát. Nghĩ vậy tôi liền lao đến nhảy chồm vào người anh ta rồi...Cắn cho anh ta một phát vào vai. Tôi dùng sức lực thường ngày đối phó với anh trai để cắn anh ta.
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:34 am

-A! Cô bị điên à?

Haha. Phải. Tôi bị anh làm cho điên rồi. Phải phát cơn lên người anh mới được. Khi đã thỏa mãn tôi đưa tay lên quẹt mũi rồi nói:

- Hứ. Anh dám phá hỏng buổi hẹn của tôi.

Tường Quân xoa xoa bả vai rồi quay ra cười trừ với mấy người trong nhà hàng. Họ đang nhìn đầy trìu mến kìa.

- Ai bảo cô không nói. Tôi đâu có biết. Cô cũng phá hỏng buổi hẹn của tôi rồi.

Tôi quay ra nhìn cái bàn trống không. Mĩ nhân bỏ đi rồi. Đáng đời anh ta. Tôi khoanh tay vào vênh mặt lên:

- Ai bảo anh gây sự trước?

- Tôi chỉ là muốn hỏi thăm thôi, cô việc gì phải kích động như vậy?

Quỷ thần ơi! Nhìn cái bản mặt thập phần dị của hắn kìa. Tôi muốn đấm, tôi muốn bóp...Hỏi thăm ư? Thôi đi cha nội ơi, con có bằng tốt nghiệp tiểu học hẳn hoi rồi đấy.

- Tôi không đôi co với anh. Tôi về!

Nói đến đây tôi xách túi đi thẳng ra ngoài luôn. Quả là đáng ghét. Nếu đứng với anh ta nữa tôi chắc sẽ chết vì mất máu. (thổ huyết).

Đang đứng chờ taxi thì cái Lamborghini đáng ghét giống chủ kia đỗ xịch trước mặt. Tôi phớt lờ anh ta. Hứ

Thấy tôi không thèm nhìn, anh ta ho khan:

- Thư kí Trinh, tôi sẽ tiếp tục cho cô quá giang.

- Tôi không cần. Anh có thể đi, nghe nói tiểu thư An Kì đang chờ anh.

Tường Quân đăm chiêu như nghĩ ngợi điều gì đó. Biết ngay mà, thấy hối hận vì cho tôi di cùng đúng không. Nhưng sao ánh mắt anh ta lại sáng lên lạ kì thế kia?

- Hóa ra là thư kí Trinh đang ghen ư?

Ôi! Cơ thể của tôi sẽ không cầm cự lâu được mất. Ngày nào cũng nuốt những cục tức thế này lục phủ ngũ tạng của tôi sẽ sớm hỏng. Tôi trừng mắt lên:

- Tôi không thèm cái loại người như anh.

- Ồ! Tôi hơi thất vong rồi. Tôi có thể miễn cưỡng với cô đấy.

Ý gì thế? Đồ đáng ghét.

Nói xong câu vừa rồi anh ta liền mở cửa xe và bước đến chỗ tôi. Cửa xe trước mặt được anh ta mở ra. Tường Quân cúi người:

- Xin mời!!

- Tôi đã bảo là không cần mà.

- Tôi không thích con gái phải khổ vì tôi. Nếu vì tôi mà cô không đi xe thì tôi qua là đau lòng.

Hự! Tôi muốn nôn. Tên biến thái này nói nghe kinh quá. tôi đành ngồi vào chiếc xe này vậy. Khi thấy anh ta vừa đóng cửa xe tôi liền kéo luôn cái dây an toàn bên cạnh để anh ta không kịp động thủ.

Tường Quân nhếch môi cười. Đáng ghét!

Xe phanh kít trước cổng nhà tôi.

Khi tôi vừa định bước vào nhà thì người tôi lại bị kéo giật lại. Tường Quân bất ngờ hôn tôi. Mẹ kiếp. Lại bị anh ta trêu rồi. Một tay anh ta luồn vào tóc tôi, tay kia giữ chặt eo không cho tôi nhúc nhích. Khốn nạn thật.

Tôi dùng gót nhọn của đôi guốc lấy hết sức bình sinh giẫm vào chân anh ta. Tôi biết ngay là anh ta sẽ đau mà. Nghe tiếng hự của anh ta là tôi thấy yên tâm.

- Cô lúc nào cũng làm cho người khác đau đớn thì mới chịu được hả?

- Còn anh lúc nào cũng giở trò với người khác thì mới ngủ ngon đúng không?

- Đây là cách tạm biệt mà.

Tạm biệt cái con khỉ mốc nhà anh. Tôi tức giận mở cổng và đi thẳng vào trong nhà. Nểu tôi còn thấy cái bản mặt của anh ta nữa thì tôi sẽ biến thành yêu quái mất. Sức chịu đựng của tôi có hạn.


Chương 5 - Những anh chàng đẹp trai.


Vậy là tôi vào làm cho cái công ti chết tiệt này cũng được 2 tuần rồi.

Tên giám đốc biến thái đi công tác một tuần không cần thư kí làm tôi vui muốn chết. Lần đầu tiên thấy anh ta chủ động tách xa tôi. Có thế chứ? Anh ta coi tôi là món đồ chơi. khi chơi chán rồi thì anh ta sẽ tự khắc biến đi thôi.

Sáng chủ nhật đẹp trời. Tôi còn đang mơ về cái bánh bao thơm nức mũi thì anh trai tôi đã "ăn" mất bằng tiếng đập cửa nhẹ nhàng muốn rách màng nhĩ.

- Tiểu muội! tiểu muội dậy mau.

Tôi ức chế trùm chăn như không nghe thấy.

- Dậy mau.

Thật là. Không làm cái đồng hồ báo thức thì sẽ không chịu được sao hả anh trai? Tôi quát lên:

- Em không có hứng đùa với anh đâu. Để em ngủ.

Người anh yêu quí chưa vợ của tôi vẫn không ngừng réo rắt ngoài cửa:

- Loạn rồi, tiểu muội không dậy thì đừng để anh phải phá cửa.

Nghe đến đây tôi hốt hoảng bật dậy. Anh tôi là thiên tài đạp cửa. Nếu để ông ấy đạp thì tôi e rằng đêm nay tôi sẽ ngủ với cái phòng không cần cửa giả. Tôi chạy ra mở cửa. Đôi mắt vẫn còn nhắm mở vì ngái ngủ. Anh tôi xông thẳng vào phòng nói với tôi bằng giọng kích động:

- Em gái à? Em thật tài giỏi.

Tôi đang ngái ngủ nên chỉ biết ậm ừ:

- Em gái anh vẫn giỏi mà.

- Sao em lại cưa được anh chàng đó?

Mắt tôi mở từ từ. Lúc này tôi mới nhìn rõ cái bộ mặt phấn khích của ông anh. Gì chứ? Cái ông khó hiểu này mới sáng ra đã làm người khác bực mình. Tôi còn chưa có ý định yêu đương thì cưa cẩm cái nỗi gì? Rõ hấp.

- Anh đang nói cái gì thế?

Anh trai tôi chỉ tay ra phía cửa phóng nói giọng run run:

- Em xuống mà xem. Bạn trai em... Trời ơi, hâm mộ quá. Lamborghini đấy.

Lamborghini? Tôi ngớ người ra rồi tí nữa thì tát vào mặt ông anh trai cái "chát". Anh ta đến đây làm cái quái gì thế? Tôi chạy vọt ra ngoài cửa phòng trong khi anh trai tôi sắp chết vì sùng bái người ta rồi.

Xuống đến nơi. Tôi mở cổng và thấy Tường Quân đang đứng dựa người vào thân xe nhìn rất lãng tử. Mấy đứa con gái trong khu tôi đi qua đều ngoái cổ lại nhìn với ánh mắt thèm thuồng. Nhìn thấy tôi, anh ta đưa tay ra chào và nói:

- Hi! Người đẹp.

Tôi vừa mới dậy, vội vội vàng vàng xuống xem con quái vật này. Đầu tóc bù xù, mắt mũi chưa rửa chắc trông kinh lắm đây. Vả lại chiếc váy ngủ này nguy hiểm quá, nó trễ đến ngực. Tôi đảm bảo anh ta mà không nhìn là tôi đi đầu xuống đất. Nghĩ vậy tôi liền đóng sầm cửa chạy vào nhà, vệ sinh cá nhân và thay quần áo. Khổ nỗi anh trai tôi không ngừng réo rắt, nếu để mẹ nghe thấy thì tôi thề tôi sẽ một mất một còn với ông anh.

Khi xong xuôi. Tôi mở cổng rồi khoanh tay vẻ ta đây là chủ nhà và ta có quyền đuổi khách:
- Anh có thể để cho đám nữ sinh cấp ba ở chỗ tôi nó lớn không?

Tường Quân phì cười trước câu nói của tôi. Anh ta nheo mắt nói:

- Tôi rất vui vì có một thư kí hài hước như cô.

Tôi lẩm bẩm:

- Còn tôi rất không vui vì phải làm thư kí cho một tên vô lại như anh.

Và tất nhiên là anh ta sẽ không thể nghe thấy. Trông mặt anh ta ngây ngô như thế kia cơ mà.

- Cô thay quần áo đi, chúng ta đến sân golf.

Hứ! Bản cô nương là người hầu của anh chắc?

- Tại sao tôi phải đi cùng anh?

Tường Quân nheo mắt nhìn tôi rồi nhoẻn miệng cười:

- Nếu cô không muốn anh trai cô hiểu lầm quan hệ giữa hai chúng ta thì cô nên đi với tôi đấy.

Ôi! Anh ta uy hiếp tôi kìa. Tôi muốn băm, tôi muốn thái, tôi muốn ăn thịt anh ta.
- Mặc như thế này được rồi.

Tường Quân nhếch môi cười nhạt:

- Tiểu thư! Đi đánh golf đấy, cô ăn mặc thế này thật không hợp cảnh. Chẳng lẽ cô không có bộ sport nào sao?

- Tôi không bao giờ tốn tiền vào mấy cái bộ đồ đó.

Tường Quân thở hắt một cái rõ to rồi kéo tay tôi lên xe. Thật là... Vừa mới đi công tác về đã muốn hành hạ tôi. Tôi thề kiếp sau không bao giờ tôi làm thư kí.

Xe của Tường Quân không đến thẳng sân golf mà đỗ lại ở trung tâm thời trang thành phố. Anh ta lại làm cái quái gì nữa đây? Tường Quân như đoán được cái vẻ khó hiểu của tôi vội quay sang giải thích:

- Cô cần một bộ sport.

Tôi cương quyết:

- Tôi không cần.

Tường Quân mở cửa xe rồi đi vòng sang mở cửa xe cho tôi. Anh ta cúi thấp người xuống. Ôi lại cái mùi nước hoa đáng ghét này! Sao lúc nào nó cũng quyến rũ cái mũi đáng thương của tôi? Ghé sát vào mặt tôi, Tường Quân nói đầy nhăn nhở:

- Vậy tôi cần. Tôi không muốn mất mặt với bạn bè vì thư kí của mình.

Đồ đểu. Anh ta có ý gì? Bảo tôi làm anh ta mất mặt với bộ đồ này sao?

Nhưng tôi lại không thể không nghe theo. Anh ta là sếp của tôi. Tôi bước xuống xe với bộ mặt không thoải mái. Tất nhiên rồi! Tường Quân liền khoác lên vai tôi cánh tay rắn chắc của anh ta. Tôi không thích tí nào, nặng chết đi được:

- Yêu cầu anh bỏ tay xuống.

Anh ta cợt nhả:

- Tôi mỏi tay.

Mỏi tay thì liên quan đếch gì đến tôi? Anh ta chỉ kiếm chuyện gây sự. Tôi không chấp anh ta. Hứ.

Bước vào trong cảm giác mát lạnh khiến người tôi có phần thoải mái. Bước đến gian hàng thể thao. Tường Quân chọn cho tôi một bộ màu trắng. Tôi nhíu mày nhìn bộ đồ này, nó không đứng đắn tí nào. Quần thì ngắn tầm 20 phân, áo thì ba lỗ hết khoét ngực lại đến lưng. Đúng là chỉ làm mãn nhãn cua anh ta thôi. Tôi gạt phắt cái bộ đồ này đi và với tay lấy một bộ màu xanh dương. Quần lửng và áo cộc tay vẫn là thích hợp với tôi nhất. Chẳng thèm hỏi ý kiến của anh ta, tôi đi vào thử luôn.

Ái chà! Cũng không đến nỗi. Thấy Tường Quân gật gù là tôi biết anh ta cũng không có ý phản đối rồi. Đang định vào thay ra thì anh ta giữ tay tôi lại:

- Mặc luôn đi. Cô định đến đó và thay ra lần nữa sao?

Ừ nhỉ! Tôi đành cầm bộ quần áo của mình lên và nhét vào túi xách.

Quần ào này chắc là đắt lắm. Nhìn anh ta rút tiền ra trả là tôi hiểu. Trong thâm tâm có phần áy náy, tôi có là gì của anh ta đâu. Nhưng nghĩ đi cũng phải nghĩ lại. Anh ta không muốn bị mất mặt trước bạn bè mà.

Cô bán hàng trẻ đẹp nhìn Tường Quân không chớp mắt. Đúng là chết vì cái đẹp. Cứ như tôi có phải hơn không. Haha, nghĩ đến đây là tôi thấy bản thân mình lợi hại quá.


Sân golf rất rộng lớn.

Tôi đi theo Tường Quân đến chỗ bạn bè của anh ta.

Oa!! Nhìn kia, một bầy trai đẹp các bạn ơi. Nhìn người nào ra người nấy, mỗi người một vẻ. Trời ơi!! Bây giờ tôi thấy lòng yêu cái đẹp trỗi dậy thật rồi. Một ánh chàng tóc màu hạt dẻ tay cầm ly rượu vang đi đến. Chiếc khuyên mũi có lẽ là kim cương lấp lánh khiến tôi hoa cả mắt. Anh chàng này rõ ràng là tự viết lên mặt mình hai chữ "Có tiền" mà.

- Người đẹp này có phải là thư kí của cậu không? Quân.

Tường Quân vỗ vai tên bạn rồi trả lời:

- Phải! Là một viên dạ minh châu đấy.

Châu cái đầu nhà anh!!

Ạnh chàng hạt dẻ ( tạm gọi anh ta như vậy nhé?) nâng bàn tay tôi lên hôn chụt một cái khiến tim tôi muốn rụng rời. Ôi!! Đây đúng là một bầy sát gái. Anh chàng hạt dẻ ơi! Em sắp không thở được rồi.

- Vậy đây là dạ minh châu đen hay trắng?

- Đen!!

Nghe thấy câu này, mấy anh chàng kia cùng anh chàng hạt dẻ cười ồ lên. Có gì đáng cười chứ? Rồi tôi để ý thấy ánh mắt quan sát của Tường Quân. Anh ta lại định trêu tức tôi sao?

- Mạnh Tường Quân đã xếp cô em vào dạ minh châu đen thì chắc chắn cô em rất đặc biệt rồi.

Phải!! Tôi rất đặc biệt Tôi là người đặc biệt bị anh ta trêu cho tổn thọ đây. Hãy chụp ảnh tôi đi nào.

Tường Quân đi đến khoác vai tôi như kiểu tôi là vật sở hữu của anh ta. Nâng cằm tôi lên rồi nói:

- Không thể đắc tội được đâu. Rất mãnh liệt đấy.

- Ồ!!!

Tiếng ồ của mọi người làm tôi lạnh toát sống lưng. Nhân tiện, tôi thúc một cùi trỏ vào bụng anh ta. Hứ, đừng tưởng tôi không nói gì là tôi bỏ qua cho anh. Tôi đang âm thầm trả thù đấy.
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:35 am

Chương 6 - Lại gặp tiểu thư An Kì.


Rồi chúng tôi chuyên tâm vào chuyện đánh golf hơn là nói chuyện phiếm. Tôi đã nói là không muốn vận động sức lực vì cái môn thể thao chết tiệt này, thế mà Tường Quân biến thái vẫn không buông tha cho tôi:

- Tôi có thể dạy thư kí Trinh.

- Không cần.

Anh chàng hạt dẻ tên Vũ Phong. Mỉm cười nói với tôi:

- Người đẹp à! Đừng từ chối thế chứ. Không phải ai Tường Quân cũng dạy đâu.

Tôi cũng không phải là người ai thích dạy thì dạy đâu nhé.

Cuối cùng thì tôi cũng miễn cưỡng đứng dậy theo ý hai anh chàng yêu quí kia. Định đưa tay lấy đại một chiếc gậy đánh golf thì Tường Quân đưa bộ mặt bị cái kính râm to phạc che mất nhìn tôi:

- Chúng ta tập một gậy.

Tôi nhún vai:

- Tùy anh.

Nhưng rồi tôi thấy có điều gì đó không ổn. Nhìn cái khóe miệng của anh ta ranh mãnh chưa kìa. Đúng là cụ của sói mà.

Và cuối cùng cảm giác của tôi đã đúng. Anh ta có ý đồ thật. Tường Quân đứng đằng sau nắm lấy tay tôi và cái gậy đánh golf đưa lên. Hơi thở của anh ta phả vào tóc tôi làm tôi khó chịu quá. Mùi nước hoa bay lên làm hại mũi tôi. Nếu là cô gái khác thì có lẽ sẽ bị anh ta đưa vào lưới tình rồi. Tường Quân hơi đưa mặt về phía bả vai tôi nói giọng nhẹ nhàng:

- Thư kí Trinh hiểu rồi chứ?

Hiểu chết liền. Anh ta làm trò nhiều hơn là dạy tôi. Hóa ra lời nói của Vũ Phong là có ý đồ cả. Cần phả sửa lại là: "Không phải ai Tường Quần cũng chịu hoài phí sự quyến rũ thối tha của mình đâu" (thối tha là tôi tự thêm vào).

Tôi dùng chân mình giẫm một phát vào chân anh ta. Tuy không đau như dùng guốc giẫm nhưng tôi nghĩ với kinh nghiệm hay đạp phải phân chó của mình thì cũng làm cho anh ta kêu lên the thé và chịu lùi ra. Haha, hay lắm. Bản cô nương còn chưa dùng chiêu "liên hoàn cấu" đâu.

- Cô thật là... Chẳng có chút nữ tính gì cả.

- Cảm ơn vì lời khen.

Tường Quân đưa tay xoa cằm nhìn rất rất hạ lưu. Tôi lại muốn đánh người rồi.

- Đúng là xếp cô vào dạ minh châu đen quả không sai.

Tôi đếch cần biết cái dạ mình châu đen dỏ tím vàng của anh làm gì. Tôi chỉ biết tôi là thư kí của anh và tôi là thư kí bất hạnh nhất trên đời này.

Tôi không thèm tập nữa. Dù sao thì tôi cũng chẳng bao giờ đến những nơi như thế này. Trừ phi bất đắc dĩ. Tôi ngồi xuống một cái ghế dài cạnh đó và ngả người ra. Giấc ngủ yêu quí của tôi bị tên biến thái kia ăn cắp trắng trợn quá. Tôi ngáp dài ngáp ngắn. Tường Quân quay ra nhìn tôi nói giọng rất âu yếm:

- Thư kí Trinh buồn ngủ ư? Có cần vận động không?

Làm ơn đi. Đầu óc tôi đen tối lắm đấy. Vận động cái gì chứ? tôi lườm anh ta. Nhưng chưa kịp nói gì thì anh ta đã cướp lời:

- Tôi cần một cốc nước cam.

- Thì sao? - Tôi vẫn không hiểu ý của anh ta.

Tường Quân chống chiếc gậy đánh golf xuống đất rồi nhìn tôi kĩ hơn. Nhìn đi, có ngày tôi móc mắt anh ra hầm ăn.

- Cô lấy cho tôi một cốc nhé?

Hứ! Coi tôi là người hầu ư? Nhưng thôi, ở đây bị tên này trêu cho thì cũng khó chịu. Tôi sẽ lấy nước cam cho hắn. Thấy tôi không có ý kiến gì mà chịu đứng dầy thì hắn ta có vẻ hài lòng lắm thì phải. Cái bản mặt kia kìa, ngoác hết cả miệng ra vì cười rồi. Sung sướng đến nỗi đấy sao?

Đến quầy giả khát. Tôi bảo nhân viên phục vụ cho tôi một ly nước cam. Nhưng sao đây nhỉ?

- Chị bỏ muối thay vì bỏ đường vào đấy nhé? Nhiều vào. Không cần hỏi đâu.

Bị tôi chặn họng luôn như thế kia thì còn nói được gì nữa. Cô bán hàng tuy khó hiểu nhưng vẫn phải làm theo lời tôi.


Về đến nơi có những anh chàng đẹp trai đáng mơ ước và tên Tường Quân đáng ghét kia. Tôi nhìn thấy An Kì. Cô ta cũng đến đây sao? Trông cô ta giống đi trình diễn thời trang hơn là đi chơi golf. Váy thể thao ngắn đến tận bẹn, chiếc áo ba lỗ bó sát làm lộ những đường cong tuyệt đỉnh. Cô ta và Tường Quân đang mải miết đánh golf, mà Tường Quân thì lại đang dạy cô ta chứ. Giống y cái kiểu vừa nãy dạy tôi. Biến thái không chịu được. Tôi bĩu môi rồi đặt cốc nước cam xuống nói to:

- Nước cam.

Tường Quân và An Kì quay lại nhìn tôi. Như bất ngờ trước sự xuất hiện của tôi, An Kì quát lên:

- Anh cho cả thư kí đi cùng sao?

Tường Quân dùng ánh mắt để cười. Rồi khoác vai An Kì như dỗ dành cô ta:

- Một chân sai vặt kiểu này thì cũng đáng mà.

Cái gì? Tôi là chân sai vặt của anh ta hả? Không được, nhất định là anh ta đang trêu chọc tôi. Nếu tôi mà tức giận thì anh ta sẽ đắc ý cho mà xem. Phải nhịn.

- Vậy cô lấy cho tôi một nước dưa hấu.

An Kì đưa tay ra nói với tôi. Cái chết mẹ gì vậy? Tôi nhếch môi khinh khỉnh hất mặt về phía cô ta:

- Tôi không phải thư kí của cô.

Như bị hớ, An Kì đứng phắt dậy tức giận quát lên làm tất cả quay ra nhìn:

- Cô...cô là cái gì vậy?

Hỏi ngu chưa kìa! Tôi tất nhiên là người giống cô ta rồi.

- Cô là gì thì tôi là vậy.

- Cô...- Rồi An Kì quay sang Tường Quân nũng nịu - Anh Quân...

Vũ Phong vỗ đùi cái đét rồi ha hả. Phấn khích thế sao?

- Người đẹp dám cãi lời tiểu thư An Kì kìa.

Tường Quân mỉm cười lãnh đạm rồi vuốt ve mái tóc của An Kì:

- Vậy chúng ta uống chung.

Ý kiến này thật tuyệt vời. Nhìn An kì đỏ mặt e thẹn thế kia là tôi biết cô ta nở hoa trong lòng rồi. Nở tiếp đi hỡi đám hoa cứt lợn mà tôi gieo trồng.
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:35 am

Tường Quân với tay lấy một cái ống hút ở cốc bên cạnh rồi nâng lên. Tôi chăm chú theo dõi như xem Tây Du Kí - bộ phim hay nhất mọi thời đại của tôi. An Kì và tên biến thái kia ngậm mồm vào ống hút và...

Phụt!!

Phụt!!

Nước trong miệng bắn ra như phun máu trong phim chưởng. Đẹp mắt quá. Tôi thích cảnh này rồi đấy. Rồi tôi giả vờ nằm xuống ghế ngủ. Lúc sau có người vỗ nhẹ vào mặt tôi, chắc là An Kì rồi:

- Này, dậy mau đồ chết tiệt!!

Tôi giả vờ ngái ngủ mở từ từ mắt nói ngây thơ:

- Sao thế?

An Kì đặt cốc nước cam trước mặt tôi gằn giọng nói:

- Nước cam của cô cần đổi tên là nước cam muối.

- Ồ!! - Tôi vẫn giả vờ.

An Kì tức quá không chịu được liền xổ một tràng ra, nước bọt bắn tung tóe vào mặt tôi khiến tôi tỉnh cả ngủ:

- Cô làm ăn như thế à? Muốn bị đuổi việc sao? Tường Quân mà bị ngộ độc thì cô có yên được không?

Làm ơn đi, tôi đã có lần uống nguyên cốc bò húc có pha tí comfor của ông anh trai yêu quý của tôi rồi đấy. Thế này đã nhằm nhò gì.

- Ồ!! - Tôi không giả vờ thì tôi không chịu được.

An Kì sắp hộc máu rồi kìa. Vui quá đi.

- Cô...

Tôi mỉm cười:

- Vậy chắc tiểu thư An Kì phải pha ngon lắm. Cô pha cho tổng giám đốc đi.

Tường Quân lại nhìn về phía tôi mỉm cười đầy hưng phấn. Tôi ước mình có sức mạnh của siêu nhân để nhổ hàm răng trắng bóng kia ra cho đám trẻ con gần nhà tôi chơi đồ hàng.
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:35 am

Chương 7 - Bị mẹ hiểu lầm rồi!!


Tường Quân đưa tôi về nhà thì trời đã chập choạng tối. Hôm nay anh ta không dám giở trò với tôi vì có An Kì trên xe. Lần đầu tiên tôi thấy cảm kích vì sự có mặt của cô ta.

Vừa bước vào đến cổng thì tôi đã lãnh trọn một cú đá của thái hậu - mẹ tôi. Tôi ngã lăn đùng ra đất rên rỉ. Mẹ tôi tay chống nạnh nói:

- Khai mau, khai mau. Còn đào được mỏ vàng nào rồi?

Tôi nói trong tiếng rên:

- Làm gì có mỏ vàng nào. Chỉ có mỏ chì thôi.

Mẹ tôi tiếp tục tấn công và tôi đã biết phòng thủ. Các bạn biết đấy, mẹ tôi rất thích xem phim chưởng. Bà nói thể loại phim này có thể dùng trong việc giáo dục con cái. Có khổ tôi không cơ chứ?

- Con ranh này! Mày dám dối cả mẹ sao? Muốn chết phải không?

Tôi có thể nhìn thấy ánh mắt đắc ý cảu ông anh nơi cửa nhà. Chắc chắn là ông đã nói về cái vụ sáng nay rồi. Ôi!! Anh trai, em sẽ cho anh một món quà bất ngờ sàu khi đối phó xong với mẹ để anh ngủ ngon hơn.

- Mẹ! Không có thật mà. Mẹ có đánh chết con thì con cũng trả lời như thế thôi.

Mẹ tôi thu lại tay chân. Bà nhìn tôi nói:

- Vậy sao? Lamborghini đẹp trai của con..
.
- Anh ta là sếp của con mà.

Rồi như phát hiện được điều lí thú mẹ tôi lại phấn khích đến cực độ. Tôi phải tránh xa mẹ tôi ra 5m mới được.

- Có cơ hội, có cơ hội. Tiếp tục bám riết lấy anh ta.

Tôi tí nữa thì phun cả đại tràng ra ngoài. Bảo tôi theo đuối cái đồ biến thái ấy thì tôi yêu cái thằng thiểu năng ở khu tôi còn hơn. Mẹ già của tôi nêu ý tưởng cho tôi kìa. Trong đầu tôi nghĩ một kiểu nhưng ngoài miệng thì cười trừ:

- Vâng vâng!! Xin nghe lời thái hậu.

Rồi không đợi mẹ tôi kịp nói gì thêm tôi lao thẳng vào nhà tìm anh trai tính sổ. A! hôm nay vận động chân tay nhiều quá. Ngày mai đi làm lại mệt mỏi rồi.
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:35 am

Chương 8 - Phan Nguyên của tôi.


Khi tôi đang chăm chú xếp lại đống tài liệu thì có tiếng gõ cửa phòng. Tường Quân mắt vẫn nhìn màn hình máy tính nói:

- Mời vào!.

Các bạn có tưởng tượng nổi không? Kia chẳng phải là Phan Nguyên anh chàng thư sinh của tôi hay sao? E hèm, nói của tôi thì cũng hơi quá, phải là Phan Nguyên bạn tôi. Anh ta làm trong công ti này sao? Thế giới này nhỏ bé thật. Phan Nguyên cũng khựng lại sau khi nhìn thấy tôi. Đó là hành động tôi đã đoán được trước. Tôi mỉm cười chào anh:

- Xin chào! Anh làm trong công ti này sao?

Tường Quân nhướn mày nhìn tôi:

- Ồ!! Hai người quen nhau? Anh ta là nhân viên mới.

Tôi có hỏi anh ta đâu? Rõ vô duyên. Không thèm để ý anh ta, tôi quay sang mỉm cười với Phan Nguyên:

- Chốc nữa chúng ta có thể nói chuyện không?

Phan Nguyên cười để lộ hàm răng đều tăm tắp. Lông mày lưỡi mác cũng theo đó mà nhướn lên. Làm ơn đi!! Có cần đẹp trai đến thế không?

- Được chứ!

Vui quá, vui quá cụ tổ ơi!! Tôi nhất định sẽ không để xổng mất con mồi này.

Khi Phan Nguyên trao đổi vài công chuyện với vị tổng giám đốc đáng kính của tôi thì liền đi ra. Cánh cửa vừa đóng lại Tường Quân đã lên tiếng:

- Cô thích anh chàng đó?

Hứ, liên quan gì đến anh ta?

- Phải!! - tôi đáp cộc lốc.

- Ồ!! Hóa ra là vậy. Không ngờ thư kí Trinh cũng có hứng thú với người này.

Đáng ghét! Nói như đấm vào tai nhau ấy. Trông người ta thế kia bảo tôi không có hứng thú sao được. À không, phải nói là rất có hứng thú.

- Thì sao?

- Tôi thấy đám con gái trong công ti cũng vậy.

- Thì sao? Tinh thần yêu cái đẹp của tôi lúc nào cũng giống người khác.

Tường Quân nheo mắt:

- Tôi có nói tinh thần yêu cái đẹp của cô khác người sao?

Mẹ kiếp! Tôi cứng họng rồi. Rõ ràng là tự đạp vào bẫy của anh ta mà. Bỏ đi, bỏ đi. Tôi không chấp anh ta.


***********
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:36 am

Phan Nguyên ngồi trước mặt tôi cùng với đống đồ ăn trên bàn. Trông anh hấp dẫn y như đĩa gà rán kia. Haha, tôi hài lòng quá. Phan Nguyên cũng nhìn tôi đầy trìu mến. Phải rồi, nhìn em đi, em là nữ tử của đời anh đây.

- Thì ra là đó là sếp của em. Xin lỗi vì tối hôm đó anh đã nói những lời như vậy!

Anh chàng này lợi hại quá. Rõ ràng biết tôi thích anh ta sẽ không chấp vặt chuyện đó mà vẫn xin lỗi lấy lòng tôi. Đáng ghét, đáng ghét đến đáng yêu. Tôi cười hì hì rồi nói giọng nhẹ nhàng:

- Không sao đâu ạ! Ở trong hoàn cảnh đó thì ai mà chẳng hiểu lầm.

Phan Nguyên nhấp một ngụm nước nhìn rất nho nhã rồi từ tốn nói:

- Em ăn đi. Hôm nay anh mời, coi như để chuộc lỗi.

Dê su ơi! Người nghe thấy không? Anh ta mời con đấy. Vậy là được ăn miễn phí rồi. Mẹ già của tôi mà biết tôi "câu" được anh chàng như thế này chắc sẽ mua bộ đồ boxing về "chơi" với ông anh tội nghiệp của tôi cho mà xem. Anh trai à! Anh sắp phải chịu khổ rồi.

Chúng tôi ăn uống rất tự nhiên và vui vẻ. Tôi phát hiện ra anh chàng này là một kho tàng truyện vui nhé. Bằng chứng là cả bữa ăn anh ta cứ làm tôi cười muốn rách miệng về những câu chuyện của anh ta. Thật tuyệt vời! Phu quân tương lai của tôi sẽ làm tôi đứt ruột vì cười. Nghĩ đến đây tôi lại phì cười.


Về đến công ti. Tôi nhìn thấy cái cô gái hôm nọ gặp trong nhà hàng cùng Tường Quân. Cô ta đến đây làm gì nhỉ? À! chắc là đến để chơi trò giảm - mỡ - bụng rồi. Hứ! Cái loại con gái gì mà hư hỏng. Tôi phỉ nhổ vào cái mặt hoa phấn của cô ta.

Tôi đi theo cô ta vào thang máy. Nhìn tôi cô ta như nhớ được ra rồi nói:

- A! Cô là?

Tôi trả lời từ tốn:

- Thư kí của Mạnh Tường Quân.

- Ồ! Ra vậy. Làm hôm nọ tôi tưởng cô là tình nhân của anh ấy.

Ôi!! Tôi suýt chết sặc sau câu nói này. Tình nhân cái thá gì? Anh ta và tôi mà là tình nhân thì chó với mèo cũng thành một đôi. Rồi cô gái nở một nụ cười rõ tươi. Tôi phải công nhận là cô gái này rất xinh đẹp. Mẹ kiếp! Đời thật bất công. Tại sao không cho tôi cái sắc đẹp ấy, nhất định tôi sẽ dùng vào những việc có ích hơn.

- Cô đến tìm giám đốc à? - tôi chủ động hỏi. Và tất nhiên là tôi đang ấp ủ một âm mưu rồi.
Cô gái cười thân thiện rồi trả lời:

- Đúng vậy!

Hứ, cô không cần trả lời tôi cũng biết. Tôi cố ngoác miệng ra cười:

- Thật không may. Giám đốc của chúng tôi đang đi gặp khách hàng. E là hôm nay cô không có cơ hội gặp anh ấy rồi.

"Ding"

Thang máy mở ra. Cô gái đứng lại với vẻ mặt hoài nghi:

- Tôi vừa gọi điện cho anh ấy, anh ấy bảo vẫn đang ở công ti chờ tôi mà.

Gớm! Chờ cơ đấy. Anh ta lúc nào cũng chu đáo với phụ nữ thế sao? Không khiến họ phát cuồng lên vì anh ta thì anh ta không chịu được. Tôi vội vàng nói:

- Đang lẽ là như vậy. Nhưng giám đốc cũng vừa mới gọi điện bảo tôi thông báo cho cô. Nói là hẹn cô khi khác.

Cô gái khẽ ồ lên rồi lại nói:

- Sao anh ấy không gọi điện cho tôi? Tôi thử gọi cho anh ấy xem sao?

Khi cô ta vừa rút điện thoại ra thì tôi hốt hoảng ngăn lại. Phải ngăn chặn kịp thời:

- Ấy đừng! Giám đốc đang gặp khách hàng khó tính. Họ rất ghét bị làm phiền. Nếu cô không muốn để Tường Quân phải khó xử thì nên cất điện thoại đi. Có gì khi nào giám đốc về tôi sẽ bảo anh ấy gọi điện cho cô.

- Vậy được không?

- Được mà.

Oh yearhhh!!!! Cô ta cũng chịu quay lưng bỏ đi rồi. Tôi đứng gào rú ở hành lang một lúc rồi mới chỉnh lại tư thế và bước vào phòng có một chiếc ghế to, trên chiếc ghế có một con sói đang ngồi lù lù một đống ở đó.

Tường Quân vắt chân lên bàn nhìn phát ghét vẻ suốt ruột. Thấy chưa? "Muốn" quá rồi phải không? Tôi không cho anh được thỏa mãn. Đây là nơi làm việc. Tôi hất mặt về phía anh ta nói:

- Cái cô gì gì đó dặn tôi nói với anh là có chuyện nên không đến được.

Tất nhiên là anh ta sẽ nghi ngờ:

- Vậy sao?

- Phải! Anh gọi điện cho cô ta thì biết.

- Khỏi, cô ta không đến được thì thôi.

Haha. Xin lỗi nhé! Giám đốc. Hẹn ngài khi khác gặp cô ta. Tôi phải gặm nhấm niềm vui này đã. Từ từ thôi không thì hết mất.
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:39 am

Chương 9 - Làm bạn gái anh nhé?


Ngày qua ngày, anh chàng thư sinh Phan Nguyên cũng đã say tôi như điếu đổ. Hằng ngày đến rước tôi đi làm và đưa tôi về. Mua đồ cho tôi, đưa tôi đi ăn và tất nhiên là anh ta sẽ trả tiền. Thật là quá hài lòng. Đây gọi là: Tuy tôi không cao nhưng người khác cũng phải ngước nhìn". Đám con gái hâm mộ Phan Nguyên thấy anh ta có vẻ thích tôi thì ra sức thêm mắm dặm muối vào mấy câu chuyện phiếm liên quan giữa tôi và anh. Điều này làm tôi thích thú vô cùng, đây là lần đầu tiên tôi được làm người nổi tiếng, thật quá tuyệt vời.


- Thư kí Trinh! Tôi đã nghe chuyện giữa cô và Nguyên.

Tên biến thái mỉm cười nói với tôi.

- Có liên quan gì đến anh không?

Quân chống tay lên bàn tựa cằm mình vào đấy rồi lại nở một nụ cười đểu giả:

- Có. Tôi rất không hài lòng.

- Lí do?

- Cô là thư kí của tôi. Trong công ti có lời ra tiếng vào như thế thật khiến tôi có chút mất mặt.

Hứ. Mặc xác nhà anh chứ. Tôi khịt mũi rồi nói:

- Ồ! Vậy sao? Tôi rất vui vì đã làm anh mất mặt.

Tường Quân mặt mày tím ngắt làm tôi muốn nhảy đến ôm hôn hắn. Anh ta mà cứ giữ mãi cái vẻ mặt tức tối như thế này thì đời tôi đúng là không còn gì vui hơn.

Anh ta như không chịu thua vội bước đến phía bàn làm việc của tôi. Tôi nghĩ chắc ngày mai phải bảo thợ làm cho anh ta một cái lồng rồi úp vào khu vực làm việc của anh ta là anh ta không đi lại tùy tiện được nữa. Ý kiến này thật tuyệt vời. Nhưng tôi còn chưa kịp reo lên chữ wonderful thì khuôn mặt của anh ta đã cận kề:

- Cô chẳng biết nể nang cấp trên gì cả.

Tôi thu người ra phía sau và nói:

- Nếu anh thôi ngay những cái trò biến thái này lại thì tôi có thể suy nghĩ về câu nói của anh.

Quân nhoẻn miệng cười rồi đưa cánh tay rắn chắc ra sau cổ tôi. Con mẹ nhà anh! Anh thích gì nữa? Rồi anh ta dùng lực và kéo đầu tôi về lấy ngón trỏ đặt lên môi tôi nói giọng khàn khàn:

- Tôi không thể không làm thế này.

Thế rồi anh ta lại hôn tôi. Hứ! Hôn thôi chứ gì? Dù sao thì tôi cũng đã quá quen rồi vả lại đây cũng không phải lần đầu tiên tôi hôn người khác. Thế là tôi đáp lại nụ hôn của anh ta.
Hà hà, nhìn cái bản mặt ngạc nhiên của anh ta kìa. Trò này cũ mèm rồi tổng giám đốc của tôi ơi! Nhưng ánh mắt anh ta lại trở lại vẻ ranh mãnh khiến tôi có chút bất an:

- Tốt! Cô được lên lever.

Cái quái gì thế? Thưởng cấp độ cho tôi à ý gì? Sao không thưởng tiền cho tôi có phải thiết thực hơn không?

Rồi tôi thấy phía trước ngực mình hơi chật. Tôi cố đưa mặt xuống và suýt giết người khi bàn tay anh ta đang đặt vào đó. Thế là không phải suy nghĩ gì nữa, tôi với tay lấy cái bút trên bàn chọc lấy chọc để vào lưng tên biền thái này khiến hắn nhảy tưng tưng. Hứ, cho dù hắn có trình diễn tiết mục nhảy trước mặt tôi thi tôi cũng quyết không tha cho hắn. Tôi nghiến răng ken két:

- Hôm nay anh chết chắc với tôi rồi.

Rồi tôi nhảy ra khỏi chỗ và chồm lên người anh ta ra sức túm tóc, rồi tạt tai, rồi cấu, rồi cắn... nói chung là đủ các thể loại, đủ các môn võ kết hợp. Trời ơi! Tôi thấy mình giỏi quá. Tại sao lại có thể sáng chế ra những công phu tuyệt đỉnh như thế này được? Tường Quân la oai oái:

- Dừng lại ngay. A!!!

- Cho anh chết này, anh vừa làm gì hả?

- Tôi làm gì? Tăng lever cho cô đấy thôi.

- Này thì lever này!

Tôi vừa nói vừa thúc cho anh ta một cùi trỏ vào lưng. Hoan hô. Cái này thật tuyệt vời. Tôi chưa bao giờ đánh người đã tay như thế này. Giờ thì tôi đã được cảm thụ cái cảm giác đánh giặc của ông cha ta ngày xưa. Khí thế ngút trời, lòng căm hận tận xương tận tủy vỡ òa như ong vỡ tổ. Vui quá, vui quá...

Đúng lúc tôi đang lên cao độ của lòng căm hận thì...
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:40 am

Cạch!!

Là Phan Nguyên. Anh ta vào mà chẳng gõ cửa cái gì cả. Tư thế của tôi với Tường Quân trông rất phản cảm. Trong khi đó quần ào của tôi và anh ta còn xộc xệch như vừa làm chuyện gì. Trời ạ. Nhìn cái vẻ mặt đăc ý của Tường Quân kìa. Có phải là anh ta vẫn còn "đói" không? Tôi còn chưa kịp cho tên biến thái kia một nắm đấm thì Nguyên đã nói với giọng ngại ngùng:

- Có vẻ như hai người đang bận?

Chỉ cần nghe có thế thôi tôi hốt hoảng chạy đến kéo tay Nguyên ra khỏi căn phòng chết tiệt kia và nói:

- Không có chuyện gì đâu! Thật đấy.

Nguyên mỉm cười. Thần thánh ơi, tại sao anh ta lúc nào cũng tỏ ra nho nhã và điềm đạm thế chứ? Tôi không phục, tôi không phục khi bị thua trước vẻ thư sinh của anh ta.

- Yên tâm đi. Anh không hiểu lầm đâu.

Amen. Được thế thì còn gì bằng. Tôi mắt long lanh rồi hôn chụt một cái vào má phải của Nguyên khiến anh chàng đứng cả người. Chính tôi cũng thấy lạ vì hành động của mình nữa mà. Nguyên đỏ mặt quay đi giấu cảm xúc ngượng ngùng. Trời ơi! Nhìn anh ta tôi có cảm giác mình cũng biến thái giống tên ếch ộp kia rồi. Tôi muốn ôm, tôi muốn hôn, tôi muốn...

- Làm bạn gái anh nhé?

Đầu óc tôi hoa cả lên sau câu nói này. Phải mất 5 giây tôi mới đưa tay lên và cấu lấy cấu để vào mặt mình khiến Phan Nguyên hốt hoảng:

- Tuyết Trinh! Em sao thế?

Tôi đưa đôi mắt thẫn thờ nhìn anh khiến anh càng lo lắng hơn. Đây có phải là mơ không?

- Em đừng làm anh sợ. Nếu em không thích thì cũng không cần trả lời anh đâu.

Ai bảo là tôi không thích? Tôi chỉ đang vận khí công cho máu lên não thôi. Tôi sắp chết vì nhịp tim tăng đột ngột rồi. Không không, tôi không thể chế được, nếu tôi chết thì Phan Nguyên của tôi sẽ là tội phạm giết người. Rồi tôi ôm chầm lấy anh nói trong niềm vui sướng:

- Em đồng ý!!

Tôi cũng có thể cảm nhận được sự vui sướng của Phan Nguyên đang dâng trào trên ánh mắt. Cuộc đời ơi!! Tôi có bạn trai rồi này. Haha.


Khi chúng tôi "thề non hẹn biển", nói mấy câu sến sến với nhau xong thì tôi đi vào trong phòng và chuẩn bị tính số liệu cho bảng thống kê sắp tới. Vừa đóng được cái cửa giọng nói đáng ghét của Tường Quân lại vang lên:

- Tôi biết rồi nhá!

Biết cái cục c nhà anh. Tôi lườm lấy lườm để vào khuôn mặt xước xát của anh ta. Trông kìa, mái tóc của anh ta còn dựng ngược lên nhìn rất nghệ thuật. Ôi tác phẩm của ai mà đẹp thế này? Tuyết Trinh chứ ai. Tôi muốn ưỡn ngực và tự tung hô mình. Tôi nói:

- Anh biết là tốt. Tôi đã có bạn trai. Xin đừng quấy rầy chúng tôi.

Tường Quân nói với vẻ mặt thản nhiên làm tôi liên tưởng mặt anh ta đến cái bia đỡ đạn. Phải bắn, phải bắn, hoot hoot hoot....:

- 84C!!

Tôi quay ra nhìn anh ta với vẻ mặt kì dị. Như thấy được nỗi khúc mắc khắc trên mặt tôi, anh ta cười cợt giải thích về câu nói mang đầy vẻ khiêu khích vừa rồi:

- Tôi biết chuyện này. 84C!!!

Tên biến thái kia, sói đội lốt người. thì ra không phải anh ta biết cái chuyện tôi có bạn trai mà anh ta biết số đo vòng một của tôi.

Hạ lưu!! Bỉ ổi!

Tôi chửi mẹ anh, tôi chửi cái dòng máu sói gian ác của tổ tiên anh, tôi chửi anh...

Bây giờ tôi thấy hối hận rồi. Hối hận vì năm xưa đã không chăm học môn hóa để chế ra thuốc nổ TNT. Tôi ấp ủ ước mơ hoài bão được nhìn thấy cái công ti và nhà của anh ta tự dưng BÙM một tiếng đơn giản và....trở thành đống cát bụi một cách cũng rất đơn giản.
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:40 am

Chương 10 - Phan Nguyên đòi thăng chức.

Chuyện là như thế này. Khi tình cảm của chúng tôi đang đến độ mặn nồng không đỡ được thì Phan Nguyên nói nhẹ nhàng:

- Anh muốn được làm trưởng phòng nghiệp vụ.

Tôi nheo mắt nhìn anh. Vẫn cái vẻ đẹp trai này khiến tôi không rời mắt được. Làm trưởng phòng làm gì hả chồng yêu, làm phu quân của em có phải sướng hơn không? Rồi tôi hôn nhẹ vào môi anh như lấy lòng và nói:

- Em có giúp được gì không?

Mắt Phan Nguyên sáng rực lên kì lạ. Hay lắm! tôi thích đôi mắt này.

- Tất nhiên là có rồi. Nhìn em thân với tổng giám đốc cho nên có thể....

Phan Nguyên chưa nói hết câu thì tôi đã dựng đứng cả lên:

- Không được! Em không đời nào đi cầu xin tên biến thái ấy.

- Em thật là. Coi như vì anh không được sao?

Bà nó chứ! Tôi lại sắp mủi lòng rồi. Phan Nguyên đáng ghét. Sao anh ta lại thâm thế chứ? Nói ra câu này thì tôi có thể từ chối được sao?

- Em sẽ thử!

Chỉ cần có thế anh đã ôm chầm lấy tôi vào lòng và hôn tôi. Thật sự là vui đến vậy sao? Ở bên tôi chưa bao giờ anh vui như thế này? Mẹ kiếp, tôi không bằng cái chức trưởng phòng đáng ghét kia sao? Tôi chổng mông vào nó, tôi phỉ nhổ, phỉ nhổ... Nhưng cuối cùng tôi lại phải đi xin cho bạn trai mình cái chức đó. Chết tiệt!!


****************
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:41 am

Cái vẻ ngập ngừng của tôi khiến Tường Quân không rời mắt. Đồ biến thái đáng ghét này sao anh ta không hỏi tôi luôn đi mà cứ nhìn tôi làm gì? Nhất định phải bắt tôi mở lời trước sao? Tôi bước đến phía bàn làm việc của Tường Quân, cúi mặt xuống. Ôi! tôi không dám ngẩng mặt lên lúc này, tôi mà cũng có ngày phải cầu xin anh ta sao?

- Anh...Tôi...

Nhìn cái vẻ mặt thích thú của Tường Quân kìa. Con mẹ nhà nó! sinh nhật anh tôi nhất định mua cho anh cái mặt nạ để anh ốp vào cái bản mặt này.

- Sao thế thư kí Trinh?

- Tôi... Tôi có chuyện muốn nhờ anh.

Như chỉ đợi có thế anh ta liền nắm lấy bàn tay tôi đưa sát lên mặt. Ánh mắt liếc nhìn tôi dò xét rồi hôn chụt một cái vào tay khiến tôi muốn rửa mặt cho anh ta bằng dịch vị.

- Nếu đủ khả năng của tôi.

Tôi rụt tay lại và ấp úng:

- Phan Nguyên bạn trai tôi - Phải nói rõ ra cho anh ta biết - anh ấy rất có thực lực.

Thấy vẻ vòng vo của tôi Tường Quân cũng hiểu được ít nhiều thì phải. Môi anh ta khẽ nhếch lên theo khóe mắt:

- Thì sao? Muốn nói giúp bạn trai cô à?

- Anh hiểu được là tốt. - Tôi thấy nhẹ nhõm khi anh ta đã hiểu mà tôi không cần phải nói ra.

- Nhưng tôi cũng muốn cô hiểu, tôi không thể giúp.

Con bà nhà anh!~ nói một câu "không" là được rồi, tại sao lại phải dở trò chơi chữ ra làm gì? Bày đặt. Ôi! Có phải thường ngày tôi và anh ta hay chiến tranh nên anh ta không giúp không? Đồ nhỏ nhen,có cái thù nhỏ bẳng cái đít con vi trùng mà cũng tính. Nhỏ mọn, xấu tính, biến thái, vô lại...

Như biết được ý nghĩ của tôi Tường Quân đưa mắt về phía màn hình gõ lách cách lên bàn phím rồi nói:

- Không phải là tôi không muốn giúp cô nhưng thật sự ngoài anh ta ra còn rất nhiều người giỏi hơn. Vả lại, đây là một công ti có tính độc lập cao, tôi muốn mọi người tự phấn đấu để đạt được chứ không phải dùng một cái cửa thần kì nào đấy.

Ai có thể giỏi hơn Phan Nguyên của tôi chứ? Nếu có thì đi chết đi. Công ti độc lập? Nghe hoành tráng quá nhỉ? Độc lập cái mốc khô gì cơ chứ? Ở công ti nào mà chả có chuyện xin xỏ, lại còn bày đặt ta đây chính trực. Buồn nôn quá, muốn ói quá...


Tất nhiên là Phan Nguyên của tôi sẽ thất vọng tràn trề. Nói thực là tôi cũng đã cố hết sức rồi. Có trách thì chỉ trách cái tính thù dai của ai kia mà thôi. Tôi ôm Nguyên vào lòng nói lí nhí:

- Em xin lỗi! Đã làm anh thất vọng rồi.

Phan Nguyên nhẹ cười. Anh ta sao lại có điệu cười tỏa nắng mùa thu này chứ? Khiến tim tôi cứ tung ta tung tăng không chịu được. Híc! Tôi xin chịu thua. Rồi anh vuốt nhẹ mái tóc của tôi nói rất trìu mến:

- Không sao? Thời gian còn dài anh sẽ cố gắng để được thăng chức.

Tôi rất hài lòng vội ngoác miệng ra cười.

Rồi Nguyên đưa tôi về nhà. Khi đến cổng tôi đã thấy mẹ già và anh trai tôi đứng đợi ở đó. Hay lắm! Tiện thể hãy nhìn luôn đi, nhìn con cá lớn mà con gái mẹ bắt được. Khi tôi vừa mở cửa xe ra thì anh trai tôi đã kéo khuỷu tay tôi lại nói:

- Thằng đó là thằng nào?

Khi tôi chưa kịp trả lời thì Phan Nguyên đã xuống xe tự lúc nào bước đến trước mặt mẹ tôi cúi người xuống:

- Cháu chào bác ạ! - Rồi ngẩng lên nhìn anh trai tôi - Chào anh!

Mẹ tôi khoanh tay vào vênh mặt lên nhìn rất đáng ghét. Tại sao tôi lại có một người mẹ đành hanh thế này cơ chứ? Anh trai à! Nếu anh không muốn để mẹ hành hạ vợ anh thì anh đừng lấy vợ nữa.

- Cậu là ai?

- Cháu là bạn trai của Tuyết Trinh.

Tôi cười thầm rồi huých tay mẹ:

- Mẹ! Nhìn thấy chưa?

Mẹ tôi quay lại lườm cho tôi một phát rồi làm tôi tắt ngúm nụ cười. Bà hết nhìn người rồi lại nhìn xe. Hứ! Biết ngay mà. Mẹ tôi hừ một cái rõ to:

- Cậu còn cái xe nào khác không? - Mẹ tôi bắt đầu giở trò rồi.

Phan Nguyên tuy rất ngạc nhiên về câu hỏi này nhưng vẫn trả lời:

- Dạ không ạ!

Mẹ tôi vẫn không buông tha:

- Thật chứ? Chỉ có mỗi cái Vios này thôi sao?

OMG!! Tôi biết có chuyện chẳng lành xảy ra rồi. Phải ngăn chặn:

- Mẹ à! Vào nhà thôi cho người ta còn về. Muộn rồi.

Mẹ tôi không cần lên tiếng thì anh trai tôi đã giữ tay tôi lại nói giọng đùa cợt:

- Em vội gì chứ? Chẳng phải rất muốn ở gần nhau sao? Tạo cơ hội cho em này.

Chết tiệt. Tôi không cần cái cơ hội này. Nam mô A di đà Phật!! Tôi khẽ lẩm bẩm trong miệng. Nhưng có lẽ Phật tổ chưa nghe thấy lời khẩn cầu của tôi thì đã nghe thấy lời của mẹ tôi át đi mất rồi:

- Cậu là giám đốc công ti nào?

Phan Nguyên như ngại ngùng. Anh hơi ấp úng, ôi Phan Nguyên tội nghiệp của em, hôm nay anh chết chắc với mẹ em rồi:

- Cháu... Cháu làm ở phòng nghiệp vụ cùng công ti với Trinh.

Mẹ tôi khẽ quay ra lườm tôi một cái rõ đau. Quả thật là ngay cả cái lườm của mẹ tôi cũng như một quả đấm của người bình thường. Đau quá. Rồi bà kéo tay tôi vào nhà không quên vứt lại cho Phan Nguyên một câu nói:

- Cố gắng lên nhé! Tôi rất thích tiền.

Ôi! Mẹ già đáng ghét, nói thế có khác nào bảo anh: Anh còn lâu mới yêu được Trinh nhà tôi. Trừ khi anh có tiền.

Tôi bị anh trai kéo xềnh xệch vào nhà. Tôi đánh mắt nhìn sang cầu cứu bố khỏi sự tra tấn sắp tới của hai người. Nhưng bố tôi đã vội nhảy ra khỏi ghế:

- Tôi đi sắp cơm. Khi nào mọi người xong thì xuống ăn nhé?

Rồi bố chuồn thẳng xuống bếp.

Trời ơi!! Tôi muốn lao ra đấm vào mặt bố tôi. Nhưng chưa kịp thực hiện ý định thì mẹ tôi đã lao lên đạp tôi một phát chí mạng. Anh tôi cũng lao đến thụi cho tôi một cái vào lưng. Thôi chết rồi, chắc chắc là không đi guốc cao gót được nữa rồi. Cột sống của tôi. Tôi rên là thảm thiết:

- A!! Lưng con.
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:41 am

Mẹ tôi lại lao đến túm tóc tôi quát:

- Con dám không nghe lời mẹ.

Tôi phản kháng:

- Có mà. Con nghe lời mẹ mà.

Anh trai tôi tấn công từ phía sau khiến tôi lại chịu khổ:

- Nghe lời này. Em dám bỏ anh chàng lamborghini của cả nhà.

À há! Tôi nhìn thấy nhiều sao chưa kìa.

- Con bảo mẹ không đau lòng sao được. Nhìn thấy con mụ hàng xóm ngày nào cũng shopping... còn mẹ thì sao?

Mẹ kiếp. Con gái của mẹ cúng còn chưa biết shopping là gì nữa là. Có ai khổ như tôi không? Có một bà mẹ và một ông anh quái thai. Tổ tiên của tôi đã thiết kế ra loại Gen gì thế này? Cũng may là tôi còn bình thường.

- Con không muốn yêu cái loại biến thái kia đâu?

- Thế nào là biến thái?

- Anh ta... anh ta có nhiều bạn gái lắm, lại hay giở trò với con.

Tưởng mẹ tôi sẽ lao đến mà ôm tôi vào lòng, ai ngờ bà ngửa mặt lên trời cười khoái chí:

- Haha. Mẹ biết nó có chí khí mà.

Tôi đi chết đây. Tôi không chịu nổi nữa rồi. Mẹ biến thái, anh trai cũng biến thái, xung quanh tôi toàn người biến thái. Tôi có biến thái không?

- Con gái! Lập tức bám đuôi.

- Vâng vâng!!

Tôi chỉ biết giơ tay lên đầu hàng. Phan Nguyên ơi!! Em nhất định sẽ bảo vệ tình yêu của chúng ta. Quyết đấu tranh đến cùng với những con thú đột biến Gen xung quanh chúng ta.
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:41 am

Chương 11 - Đi Singapore công tác.


Cả nhà tôi đang ngồi ăn cơm rất ngon lành thì điện thoại của tôi rung lên. Nhìn dòng chữ nhảy tung tăng trên màn hình mà tôi muốn đập nát điện thoại. Tường Quân biến thái làm tôi ăn mất ngon. Khi tôi đặt điện thoại xuống ăn tiếp thì lại nhìn thấy ánh mắt hau háu của mẹ và anh trai. Thôi chết rồi!! Chắc chắn là họ đã biết chủ nhân của cuộc điện thoại.
Không để cho hai người lấy điện thoại. Tôi tin chắc rằng nếu để mẹ tôi nghe điện thoại thì người nhận cuộc điện thoại này sẽ cười đắc ý. Ấn nút nghe:

- Anh không đợi tôi ăn xong rồi mới gọi được à?

Tôi còn chưa kịp nghe câu trả lời của anh ta thì chân tôi đã chịu khổ bởi những cái giẫm đáng yêu của mẹ và anh trai. Tôi phông mồm trợn má chịu đau. Không thể hét lên được.
- Cô chuẩn bị đồ đạc đi. Mai chúng ta đi Singapore.

Cơn đau cũ chưa tan, cơn đau mới lại đến. Tôi không chịu nổi nữa rồi.

Phụt!!

Mặt anh trai tôi lãnh trọn cú phun nghệ thuật của tôi. Haha, nhìn cái bản mặt dính đầy cơm và thức ăn đã được bộ răng của tôi nghiền nát của anh trai kìa, vui quá đi. Trong lòng vui là vậy nhưng ngoài mặt vẫn phải tỏ ra vẻ có lỗi. Tôi vội vàng rút miếng khăn giấy gần đó đưa cho anh trai rồi quay ra nói chuyện điện thoại:

- Sao lại phải đi Sing?

- Có một cuộc họp bên đó. Công ti này muốn thu mua sản phẩm của chúng ta.

- Đi bao lâu?

- 5 ngày. Cô không phải sợ tôi quá mà không dám đi đó chứ?

Tôi chưa kịp trả lời thì mẹ già tôi đã giật điện thoại. Tôi hét lên:

- Này, trả cho con.

Ôi!! Tôi quên mất mẹ có sự hậu thuẫn của anh trai. Trời ơi!! Sao ngày nào tôi cũng sống trong áp lực thế này? Tôi sẽ biến hình, tôi sẽ biến hình.

- Alo!! - Mẹ tôi lại sắp giở trò gì đây? - Cậu có phải là Lambor...à nhầm, có phải là sếp của Tuyết Trinh nhà tôi không?

Chẳng biết anh ta nói gì mà mẹ tôi cười ha hả rồi tiếp tục:

- Tuyết Trinh nhà tôi trông thì có vẻ ngờ nghệch nhưng nó biết đủ trò làm cho đàn ông vui đấy.

Tôi đang uống nước vội "phốc" một tiếng vào mặt anh trai tôi. Anh trai tiếp tục thẫn thờ với cái mặt đẫm nước. Ôi! Lần này thì tôi không cười nổi nữa rồi. Mẹ già ơi!! Lần này thì con quyết đấu với mẹ. Tôi nhảy chồm ra khỏi ghế hét lên:

- Mẹ!! Trả đây. Mẹ nói linh tinh gì thế?

Nhìn thấy tôi lao đến mẹ tôi liền chạy ngay vào phòng và... chốt cửa lại. Ôi!! Tôi...có cảm giác tuyệt vời quá.

- Anh đừng có nghe mẹ tôi nói gì cả.

Tôi chỉ có thể cố hét to để Tường Quân nghe thấy. Trời ơi!! Chết mất, kiểu này thì tôi không sống được nữa rồi. Hai kẻ biến thái gặp nhau, tha hồ vùng vẫy trong đống nước là tôi. Tôi sẽ chết, không chết được thì tôi đành tự đào mồ chôn mình vậy. Vườn nhà tôi còn đất không nhỉ?


*****************
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:42 am

Sáng hôm sau.

Sau khi được mẹ và anh trai chuẩn bị cho từ sáng tôi liền lên xe ngay. Nghe thì có vẻ tử tế đấy nhưng...Mẹ tôi chất đầy cho tôi một vali toàn áo tắm hai mảnh và quần áo mát mẻ. Anh trai thì đưa cho tôi quyển "nghệ thuật làm đàn ông vui". Mẹ kiếp, biến thái đến thế là cùng. Tôi đi công tác chứ có phải đi du lịch đâu.

Khi thấy chiếc lamborghini trước cống thì họ làm ra vẻ chiều chuộng tôi lắm. Anh trai thì xách vali, mẹ thì mở cửa xe cho tôi tười cười:

- Cố gắng lên con nhé?

Tôi muốn nôn. Anh trai ơi! Cái bản mặt của anh có nhận làm "túi nôn" không?

Tường Quân mỉm cười chào mẹ tôi:

- Chào bác!!

Như chỉ đợi anh ta mở miệng chào là mẹ tôi đã phát huy năng lực ngay:

- Ôi! Anh chàng đẹp trai chào tôi này.

Tường Quân đắc ý trước vẻ hưng phấn của mẹ tôi. Tôi phải nhắm mắt lại, nhìn nữa là đôi mắt tôi sẽ hỏng.

- Cậu nhớ chăm lo cho Tuyết Trinh nhà tôi nhé?

- Vâng! cháu lúc nào cũng chu đáo với phụ nữ.

Tôi quên mất là tai tôi vẫn có thể nghe được.

- Xe của cậu đẹp lắm! Tôi rất thích.

Làm ơn đi anh trai yêu quý. Chỉ cần anh ngậm miệng vào là em sẵn sàng cho anh cái cửa ở phòng em.

- Anh có thể ra sân bay cùng tôi. Tôi sẽ cho anh mượn xe vài ngày.

Tường Quân. Anh là đồ vô lại! Anh còn định ăn thịt cả mẹ và anh trai tôi sao? Nhưng muộn mất rồi. Họ đã tự nhảy vào hang sói. Anh tôi thì vui đến tột độ. Nhưng rất may, xe này chỉ có hai chỗ ngồi. Có thế chứ! Trời vẫn có đủ hai mắt.

- Tôi sẽ bảo người mang xe đến cho anh.

Con mẹ nhà nó. Anh ta định làm tôi thổ huyết thì anh ta mới chịu được hay sao? Được lắm, hay lắm. Tôi sẽ phun máu lên cái bản mặt của anh. Nói trước cho anh biết, mồm tôi thối lắm đấy. Haha.


Trên máy bay.

Anh ta ngồi cạnh tôi. Tôi rất không vui khi có một con sói gian ác nghồi bên cạnh mình. Nhưng cảm giác không vui diễn ra chưa được bao lâu thì lại phải đối phó với cảm giác khi lần đầu đi máy bay. Tai tôi như ù cả đi, ruột gan thì nao nao cả lên. Tôi choáng váng ngả mặt xuống ghế. Rồi lại bật tưng người dậy. Tường Quân tròn mắt nhìn dáng vẻ của tôi. Nhìn cái thằng bố anh!! Tôi quên mất không nói cho Phan Nguyên biết việc này rồi. Thật tuyệt vời.

- Cô có thể thôi ngay những chuỗi hành động khó hiểu này được không?

Tôi lườm anh ta rồi tiếp tục ngả người xuống ghế. Bỗng cảm thấy người mình gai gai và cảm giác của tôi đã đúng. Anh ta vòng tay ra sau eo tôi và kéo tôi lại nói:

- Tôi có thể cho cô mượn bờ vai này?

Hự!!

Tôi thúc cùi trỏ vào bụng anh ta đấy. Tôi đếch cần cái bờ vai chó tha của anh. Hứ. Ngồi với anh đã là một cực hình rồi bây giờ còn ngả cái đầu đáng yêu của tôi vào bờ vai đáng ghét của anh thì đúng là tự cho mình lĩnh án tử hình mà.


Ngồi hai tiếng máy bay khiến đầu óc tôi choáng váng. Vừa xuống máy bay là tôi đã cảm nhận được không khí trong lành của đất nước được mệnh danh là thành phố sạch nhất thế giới này.

Tường Quân bắt một chiếc taxi. Thật bất ngờ là anh ta xách giúp tôi chiếc vali nặng trịch mà mẹ và anh trai tôi chuẩn bị. Nếu anh ta biết bên trong có những thứ gì thì chắc chắn anh ta sẽ cười rách cả miệng cho mà xem.

Đúng là giám đốc có khác. Anh ta nói tiếng Anh rất cừ. Cứ nhìn cái kiểu nói chuyện với vị tài xế kia thì biết. Hứ!! Giỏi thì làm được gì nào? Tôi không thích cái loại biến thái như anh.
Đến khách sạn. Chúng tôi lấy chìa khóa phòng. Sao tôi thấy mình như con ngố thế nhỉ, chỉ biết đi theo anh ta, chẳng biết làm cái gì.

- Cô nghỉ đi. Khi nào ăn cơm tôi sẽ gọi.

Tôi gật đầu. Coi như là anh ta chủ động nói chuyện tử tế với tôi. Tôi sẽ không đôi co. Đấy, nếu anh ta cứ như thế thì có phải đỡ ghét hơn không?

Vừa bước vào phòng là tôi liền rút điện thoại gọi cho Phan Nguyên. Nhưng chưa kịp nói gì thì đã có giọng con gái bên đó vang lên khiến tôi thẫn thờ cả người:

- Anh yêu! Áo của em đâu?

Tôi lạnh toát sống lưng:

- Ai vậy anh?

Tôi đoán chắc một trăm phần trăm là Phan Nguyên sẽ ấp úng. Và đúng là như vậy:

- À...Anh đang ở cửa hàng quần áo. Cô gái này đang mua quần áo với bạn trai.

Tôi thấy tim mình dồn dập. Anh ta tưởng tôi là con ngu đây mà. Được. Tôi sẽ giả vờ là con ngu cho anh ta xem:

- Vậy hả? em đang ở Sing công tác. Anh ở nhà cố giữ gìn sức khỏe nhé?

Tôi cảm giác tên Phan Nguyên chó đẻ vui ra trò:

- Được. Em cứ đi đi.

Tôi cúp máy luôn mà không thèm chào. Rồi đáp điện thoại xuống giường. Tôi hét toáng lên. Không cần biết phòng này có cách âm không tôi vẫn cứ hét. Tên đáng ghét kia dám cắm sừng tôi. Thế mà hôm qua còn lãnh đạm đưa tôi về nhà. Lại còn bảo tôi giúp anh ta thăng chức. Lợi dụng tôi. Rõ ràng là tôi bị vè thư sinh của anh ta lừa mà. Đồ sói!! Cứ đợi đấy, tôi sẽ học cách làm thợ săn để trả thù anh. Tôi không phục, tôi phải đấm vào mặt anh. Tôi phải giết anh.

Rồi tôi bấm máy cho anh trai:

- Anh trai à?

Anh tôi có lẽ đang vui vẻ với chiếc Lamborghini vừa mượn được. thấy giọng nói phấn khích lắm:

- Em gái hả? Anh trai đang học cách làm đại gia.

Mẹ kiếp. Có biết em gái anh đang đau khổ lắm khồng?

- Em đến nơi rồi.

- Đến nơi rồi thì tận hưởng đi.

Tôi thở hắt một tiếng rồi nói đầy vẻ độc ác:

- Em muốn giết người.

Tôi nghe thấy tiếng phanh xe đột ngột. Haha, có thế chứ, chắc chắn là anh tôi suýt nữa thì lao đầu xuống vực rồi. Tôi có phần vui lên được một tí.

- Em gái, có chuyện gì thế?

Tôi bắt đầu muốn khóc rồi. Ở nhà tôi hay bị anh trai và mẹ bắt nạt nhưng khi tôi xảy ra chuyện thì họ sẽ đấu tranh đến cùng cho tôi đấy nhé.

- Em bị tên kia cắm sừng rồi.

- Thằng súc vật.

- Em bị hắn ta lợi dụng rồi.

- Thằng khốn nạn.

- Em bị vẻ thư sinh của hắn đánh lừa rồi.

- Thằng chó đẻ.
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:42 am

Hà hà, hay lắm. Tôi sẽ kích để anh trai và mẹ già của tôi trả thù cho tôi.

- anh trai à! Hắn làm ở phòng nghiệp vụ công ti em.

Tôi biết anh trai tôi sẽ nói thế này:

- Mẹ vừa xem xong bộ phim "Phong Vân". Chắc chắn sẽ có án mạng rồi.

Tôi tiếp tục nói giọng tội nghiệp:

- Phòng nghiệp vụ cửa chắc lắm anh trai à.

Anh tôi cười ha hả một cách rất khoái chí khiến tôi có phần yên lòng vì phong thái ung dung của anh trai. Hay lắm. Phan Nguyên, anh không biết được có hai kẻ biến thái sắp đến tìm anh đâu.

- Lấy mặt của nó làm cửa.

- Ây da. Em phải đi tắm đây. tí còn ăn cơm.

Không để anh trai nói gì tôi cúp máy luôn. Ha ha, tôi vui quá. Phan Nguyên à, anh dám động đến ổ kiến lửa là tôi sao? Tôi sẽ cho anh biết à không, phải là mẹ tôi sẽ cho anh biết thế nào mới là phim chưởng đích thực và anh trai tôi sẽ cho anh biết mặt người cũng có thể làm cửa. Tôi vui quá. Phải nhắn tin cho anh ta biết đã:

- Chúng ta chia tay.

Đây là ám hiệu của tôi. Nếu Phan Nguyên không chạy nhanh thì tôi cũng rất tiếc với anh ta.

Kết thúc cuộc tình dài 1 tháng. Về lí thuyết mà nói, tôi là người đá. Nhưng cái con mẹ nhà nó, về sâu xa thì tôi là người bị cắm sừng. Tôi muốn đi đại tiện .
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:43 am

Chương 12 - Sự trả thù của...những người biến thái.


Tắm xong tôi ra ngoài. Đang định gọi điện cho anh trai hỏi tình hình "bên ấy" thế nào thì...

- Cô ngủ trong đấy hả?

Mẹ ơi! Tên biến thái kia nằm trên giường tôi như một đống...phân. Hắn ta dám tùy tiện vào phòng con gái nhà lành. Thế là tôi quên luôn việc gọi điện cho anh trai vội vội vàng vàng cầm móc quần áo tấn công con sói đang nằm trên giường. Tường Quân nhếch môi lên cười. Cười cái gì chứ? Có phải là muốn ăn đòn không? Thế là tôi lại hừng hực khí thế lao vào. Nhưng lao vào mới biết mình ngu. Tôi tự tát vào mặt mình rồi.

Tường Quân một tay giữ cánh tay trái đang lăm le cầm cái móc quần áo của tôi. Tay kia kéo người tôi và đè chặt tôi xuống giường. Hay lắm. Hay cái chết mẹ gì cơ chứ? Tôi đang vào hang sói đây.

- Biến thái!!

Anh ta lại cười đểu giả rồi kìa. Nỗi bất an trong lòng tôi lại kéo đến như bão táp mưa xa. Và đúng thật là như vậy. Tuyết Trinh ơi! Giác quan thứ sáu của mày đỉnh hết chỗ nói.
Tường Quân lật người lại đè chặt người tôi xuống. Dùng một tay nắm chặt vào hai cổ tay tôi khiến tôi không vùng vẫy được mà chỉ biết nhúc nhích phần thân. Và bây giờ thì hay rồi, anh ta đè tôi đến nỗi không còn nhúc nhích được nữa. Theo như cách nói của Tiên Chanh (tác giả bộ tiểu thuyết "công chúa cầu thân" ) thì Tuyết Trinh tôi cũng có ngày chết vì bị người ta đè. Bộ mặt Tường Quân đểu giả. Anh ta bắt đầu ghé sát mặt xuống. Tôi vội quay mặt sang bên trái và cái hôn của anh ta theo đó mà rơi vào má. Chết tiệt. Tôi lại tự đào mồ chôn mình rồi. Nụ hôn của anh ta đang lan xuống cổ tôi:

- Dừng lại ngay!

- Tại sao phải dừng lại?

- Tôi không cho phép anh làm bậy.

Tường Quân vẫn tiếp tục công cuộc "khám phá vùng đất mới". Tay anh ta lướt đi trên đôi vai trần của tôi và không ngừng "du ngoạn" những chỗ khác. Mẹ kiếp. Tất cả là tại mẹ già của tôi. Chuẩn bị toàn áo hai dây với quần đùi. Bây giờ thì tạo cơ hội cho tên biến thái này rồi.

- Anh...anh mà còn ...nữa là tôi không tha cho anh.

Tường Quân khẽ ngẩng mặt lên nhìn tôi. Ôi! Cái đôi mắt này. Tôi khựng lại nhìn anh ta trong hai giây rồi quay mặt đi. Nhìn nữa là tôi sẽ bị anh ta quyến rũ. Rồi Quân đưa mũi xuống làn da tôi hít hà:

- Em thật quyến rũ!!

Tôi điên lên mất. Anh ta đổi cách xưng hô rồi kìa. Tôi cảm giác dục vọng đang trào dâng trong người anh ta. Khốn nạn. Con bà nhà anh.

- Tôi đã có...

Nửa vế sau chợt tắc nghẹn trong cổ họng. Vế đó là: "bạn trai rồi". Nhưng sao đây? Bạn trai cái con khỉ gió nhà nó. Cái thằng chó đẻ đó, tôi muốn cắn cho hắn một phát. Tôi muốn đạp cho hắn...thọt lên cổ để hắn khỏi phải cắm sừng ai nữa. Và...Tôi muốn khóc.
Rồi Tôi cảm thấy người mình nhẹ hẳn đi và dễ thở hơn. Để ý thì Tường Quân đã ngồi bên cạnh từ lúc nào. Anh ta không "ấy" nữa à? Mẹ kiếp! Tôi không đủ sức quyến rũ sao?
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:44 am

Nhưng tôi đã hiểu nguyên nhân vì sao. Tôi đang khóc. Tường Quân nói với vẻ mặt chán chường:

- Anh làm em khóc rồi.

Hứ! Anh ta mà có cái diễm phúc làm tôi khóc sao? Quên mẹ nhà anh đi. Tôi đang khóc cho cái tình yêu chết tiệt kia. Nhưng càng nghĩ càng cay, mà càng cay thì tôi lại càng muốn khóc. Thế là tôi ngồi dậy và...òa lên khóc. Tường Quân hoảng hốt:

- Này, đừng khóc nữa. Anh xin lỗi!

Được, đã thế thì càng phải khóc để cho anh ta sợ. Lần sau không dám làm bậy với tôi nữa. Tôi khóc như mưa, không khóc được cũng cố gắng dặn ra. Cũng may là tôi vừa đại tiên xong. Haha. Bây giờ mới thấy hối hận khi vừa nãy không chấp anh ta. Hừ, gọi tôi ăn cơm cơ à? Hóa ra là gọi như thế này đấy. Tên biến thái đáng ghét.
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:45 am

***************


Hôm sau đi đàm phán về.

Chúng tôi đói mờ mắt. Thức ăn vừa được dọn ra không ai bảo ai liền gắp lấy gắp để. Anh ta còn tranh với tôi miếng đậu nhồi thị hoẵng kìa. Hứ! Còn phải xem công phu của anh có hơn anh trai tôi không đã. Khi Tường Quân vừa nhanh chóng gắp miếng đậu lên tôi liền dùng đũa đập mạnh vào đũa anh ta. Miếng đậu rơi cái bộp xuống, thế là tôi thắng. Haha. Cái gì chứ ăn mà giám tranh với Tuyết Trinh này thì chỉ có mẹ già của tôi thôi.

- Em càng ngày càng khiến anh thấy thú vị.

Tôi không thèm đếm xỉa đến anh ta mà tiếp tục ăn. Không ăn nhanh là hết. Thế thôi.

Khi tôi cảm thấy bụng cũng tương đối rồi thì điện thoại của tôi rung lên. Là Trương Hải. Đúng là bạn tốt hiểu nhau, gọi đúng lúc tôi đã tạm biệt bữa ăn.

- Trương Hải à?

Đầu dây bên kia vang lên cái giọng the thé của Trương Hải:

- Chuyện của cậu với Phan Nguyên là thế nào đây?

Biết ngay mà. Bắt thông tin nhanh thật. Nói đến chuyện này thì tôi lại thấy trong người nóng ran lên như có lửa. Được lắm Phan Nguyên. Anh dám gieo lửa giận vào lòng tôi. Tôi sẽ trút hết lên người anh. Thế là tôi kể hết cho Trương Hải nghe đầu đuôi câu chuyện. Tôi nói liền một mạch khiến nước bọt bắn tung tóe, bắn luôn cả vào cái bản mặt biến thái của tên ngồi đối diện. Cứ nhìn cái cung cách anh ta lấy khăn giấy lau mặt là tôi biết. Haha, anh đã thấy sự lợi hại của tôi chưa hả Tường Quân? Tôi không chỉ nhiều nước mắt mà nước bọt tôi cũng có thể bắn ra để cho anh rửa mặt.

Nghe xong Trương Hải cười rồi nói:

- Cậu đã biết chuyện gì chưa? Mẹ và anh trai cậu đến tận công ti đánh cho Phan Nguyên không còn biết đường về nữa. Họ quậy ác liệt thật đấy.

Tí thì quên vụ này. Hôm qua bị Tường Quân "làm loạn" nên đầu óc có hơi ngu. Tôi hưng phấn:

- Vậy hả? Sao nữa, sao nữa?

- Thì đấy. Hắn ta đang ngồi làm việc thì anh cậu đạp cửa xông vào như đặc vụ F.B.I rồi lớn tiếng hỏi "thằng nào là Phan Nguyên?". Khi hắn vừa đứng dậy thì mẹ cậu không biêt từ đâu lao đến tay lăm le cái gậy lau nhà cũng không biết kiếm từ đâu ra đập cho hắn ta túi bụi rồi quát "mày có cái xe Vios mà đã đòi với tới Tuyết Trinh nhà tao sao? Tao cho mày chết, tao cho mày xuống gặp Diêm Vương bằng cái Vios ghẻ của mày". Chưa hết, anh trai cậu còn cầm cái tăng đơ làm cho hắn một đường cơ bản vào tóc để lộ một mảng da dầu nhìn rất đáng sợ.

Tôi vỗ đùi cái đét rồi cười ha hả. Mặc kệ cho mọi người trong nhà hàng đang nhìn tôi, mặc kệ cho Tường Quân đang che mặt vì xấu hổ tôi cũng phải cười. Cười để xả cái cục tức được nén trong lòng bấy lâu nay. Mẹ và anh trai đúng là thiên tài. Ước gì lúc đó tôi có ở đó để...đánh dắm vào mặt anh ta. Để cho anh ta biết tình cảm của tôi nồng nàn thế nào.

- Thế chứ! Mà sao cậu biết?

- Ui sời cô nàng của tôi ơi!! Nhân viên ở đó quay phim với chụp hình cứ phải gọi là tới tấp. Tôi cũng được xem lại từ máy của Đinh Nam thôi.

Tôi như nhớ ra được điều gì đó:

- Gượm đã. Đinh Nam có phải là anh chàng hôm nọ gặp mặt không?

- Phải rồi! Anh ấy cũng có lần nói với tớ bảo cậu phải cảnh giác tên Phan Nguyên này nhưng tớ quên mất. Hehe.

Trương Hải thối tha, Trương Hải chết tiệt. Dám có trai quên bạn. Nếu nói sớm thì có phải tất cả đều vui vẻ không? Suy cho cùng tất cả cũng tại Trương Hải mà ra. Tôi tức quá dập máy luôn. Tức không chịu được. Nhưng cứ nghĩ đến cái cảnh Tên Phan Nguyên bị mẹ và anh trai tôi làm nhục ở công ti là tôi sướng muốn chết. Thật quá tuyệt vời.

- Vui đến thế sao?

Mẹ kiếp. Tên biến thái này dám nhảy vào nỗi vui sướng của tôi. Tôi chừng mắt nhìn anh ta:

- Sao hả? Liên quan tới anh không?

- Ồ! Thì ra em chia tay bạn trai rồi. thảo nào mà hôm qua khóc ghê như vậy! Báo hại anh hiểu nhầm, về cả đêm dằn vặt không ngủ được.

Trời ơi!! Thế là hắn ta biết chuyện rồi. Tôi lại phải chịu khổ nữa sao? Mạnh Tường Quân. Sao hôm qua anh không chết vì bị mất ngủ đi. Tôi căm thù anh. Hừ!!

Khi đang nghiến răng ken két thì điện thoại tôi lại có người gọi đến. LÀ Mẹ tôi. Ôi mẹ già yêu quí của con. Tôi đưa điện thoại lên sát tai, chưa kịp nói gì thì mẹ tôi đã oang oang lên:

- Tuyết Trinh mẹ xử xong rồi!

Hứ! Lại giở trò gì đây?

- Vâng!

Mẹ tôi bắt đầu:

- Mẹ muốn mua quần áo, tháng này mẹ hết tiền lương rồi.

Cái quái gì thế? rồi chưa kịp nói gì thì anh trai tôi đã oang oang bên tai:

- Em gái!! Điện thoại của anh cũ rồi. Anh muốn 3G, anh muốn 3G.

Con bà nó. Được dịp ghê. Đây có phải là mẹ và anh trai tôi không? Họ đang trả thù Phan Nguyên hay trả thù tôi? Ôi!! Tôi muốn hét lên thật to: "Tôi cũng muốn biến thái". Tôi không biến thái thì không bao giờ có thể đấu lại được họ.

- Được. Nhân tiện đang ở Sing. Con sẽ mua cho mọi người.

Tôi tưởng tượng mẹ và anh trai tôi đang ôm nhau nhảy tưng tưng trong nhà. Bố già, mau mau chụp hình đi, chụp hình cho con làm vốn để gửi hai người này vào rạp xiếc trung ương. Đúng là biến thái không đỡ được mà.
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:45 am

Chương 13 - Pháo hoa.


Chúng tôi chỉ còn hai ngày nữa là trở về Việt Nam. Hôm nay tôi phải đi mua cho thái hậu và anh trai mấy cái thứ chết tiệt kia. Khổ nỗi là Tường Quân cứ đòi đi theo tôi. Mà mấy ngày nay anh ta lạ lắm nhé, cứ ngọt ngào, dịu dàng với tôi làm tôi không kịp thích ứng. Nhưng tất nhiên anh ta vẫn là sói, vẫn giở trò với tôi khiến tôi tức không chịu được.

Tường Quân đưa tôi đến một nơi. Tôi nghĩ là trung tâm thời trang. Nhưng nó hoành tráng hơn Việt Nam nhiều. Tường Quân nắm tay tôi đi vào trong. Các bạn thấy không? Anh ta nắm tay tôi đấy! Dịu dàng chưa kìa. Tôi vùng cổ tay ra gằn giọng:

- Anh có ý gì đấy?

ÔI! Cái bản mặt ngây ngô của anh ta kìa. Tôi muốn cầm dao chọc tiết lợn làm cho anh ta một đường cơ bản vào đó. Mà không hiểu sao từ khi quen anh ta tôi lại có nhiều ước muốn hẳn lên, ước muốn nào cũng liên quan đến cái mặt lợn kia. Tường Quân ghé sát mặt tôi:

- Nếu em không muốn để anh làm cho mất mặt ở đây thì nên đưa tay cho anh nắm.

Nắm cái thằng bố anh, cái con mẹ anh, con bà anh....Tôi muốn chửi cả nhà anh ta quá. Nhưng không được. Tôi không muốn bị anh ta làm cho mất mặt. Giờ tôi cũng có thể biết được da mặt của Tường Quân rất rất dày.


- Cái này rất hợp với em!

Tôi đưa mắt nhìn bộ váy màu đỏ rực trên tay anh ta. Đây là một kiểu váy voan. Bông hoa to che lấp một bờ vai nếu tôi mặc vào. Tôi bĩu môi:

- Tôi không thích.

Tường Quân lộ rõ vẻ thất vọng:

- Anh rất muốn em mặc.

Tôi nói hờ hững:

- Vậy anh mặc đi. Tôi không tốn tiền vào mấy thứ đó.

- Anh mua tặng em.

Tặng cơ đấy. Loại người này tôi còn lạ gì cái kiểu tặng của anh ta nữa. Nếu được tặng mà không đáp lại anh ta thì anh ta sẽ hành cho không biết đường về nữa. Tôi dại gì mà tự đạp vào bẫy của anh ta.

- Anh mua cho An Kì đi.

Tường Quân lại áp sát tôi. Mùi nước hoa lại dịu lên nơi cánh mũi. Hay lắm, giờ thì tôi phát hiện ra tôi thích múi nước hoa nam tính này rồi. Tường Quân chết tiệt. Tôi muốn lao đến nhà anh dập vỡ lọ nước hoa này ra để anh không làm mũi tôi khổ được nữa. Anh ta ghé sát vào tai tôi thì thầm. Hơi thở phả sau gáy khiến người tôi nóng ran:

- Anh không muốn ai mặc bộ váy này...ngoài em.

Quỷ thần ơi! Anh ta lại giở trò gì đây? Gượng ép không được giờ lại giở cái chiêu: "Anh chỉ muốn mình em". Tôi phỉ nhổ, tôi phỉ nhổ. Nhưng anh ta càng ngày càng áp sát thế này...Tôi không thoải mái. Rồi tôi giật bộ váy từ trên tay anh ta nói:

- Được! Tôi nhận cho anh vừa lòng.

Dù sao thì cũng chỉ là cầm thôi. Về nhà cho anh trai để anh trai mang đi tán gái. Ôi! Ông anh tôi nghiệp của tôi sẽ rú lên như mèo hoang chó dại cho mà xem. Vui quá đi.

- Em thử cho anh xem.

Con bà nó. Tôi lại phải mặc cho anh ta xe nữa sao? Đây là kiểu dạng váy quây, không có hai dây. Như vậy thì mắt anh ta lại được dịp bổ rồi. Tôi không thử.

- Anh mà còn bắt tôi thử nữa là tôi sẽ không lấy nó nữa đâu.

- Sao em khó khăn như vậy nhỉ?

Hứ! Ai mới là người khó khăn? Tôi không thích mặc thì cứ bắt tôi phải nhận. Nếu không nghĩ tới chuyện bị anh làm cho mất mặt và chuyện tài khoản ngân hàng của anh bị giảm thì còn lâu tôi mới nhận nó. Đây chắc chắn là hàng hiệu rồi. Chữ Prada to đùng thế này cơ mà.

- Được rồi. Mặc vào dịp sinh nhật anh cũng được. Anh biết là nó sẽ vừa.

Nhìn mắt anh ta gắn chặt vào người tôi kìa. Sinh nhật anh ta là cái chết mẹ gì mà tôi phải đi nào? Anh ta còn chưa hỏi chuyện rằng tôi sẽ đi hay không. Nói cho anh biết tôi không thích đến những nơi đông người thượng lưu như thế đâu. Tôi lừ mắt nhìn anh ta:

- Cứ biết thế.

- Em phải đi.
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
AL
Baby lev.1
Baby lev.1
AL


Thú nuôi : Mảnh Hổ
Warn
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Right_bar_bleue

Ghi chú : I don't care .
Nam Tổng số bài gửi : 1173
Điểm đạt đc : 17349
Được cảm ơn : 33
Join date : 23/04/2011
Age : 28
Đến từ : lop 10a1

[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitimeFri Jun 08, 2012 11:45 am

Mẹ kiếp! Anh ta là bố tôi đấy à? Như hiểu dược ý nghĩ của tôi Tường Quân tiếp tục:

- Anh muốn thư kí của mình phải có mặt hôm đó.

- Tôi không thích.

- Em thử không đến xem.

Ôi anh ta đe dọa tôi. Được, tôi sẵn sàng khiêu chiến với anh ta.

- Tôi sẽ không đến.

Tường Quân nhếch môi cười nhạt rồi tiếp tục chọn đồ.

Tôi mua cho mẹ cái váy và một lọ nước hoa hiệu Dior. Mua cho anh trai cái Iphone 4. Trời ơi! Tài khoản tiết kiệm của tôi càng ngày càng hoa hụt nặng nề. Tôi chết đây.

Quay sang Tường Quân, anh ta còn khủng khiếp hơn tôi. Túi lớn túi bé khiến tôi phải chạy đến đỡ hộ anh ta:

- Sao anh mua nhiều thế?

Tường Quân chỉ mỉm cười mà không trả lời tôi. Hứ! anh ta cứ việc nói là mua cho gái thì tôi cũng đâu có nói gì. Không! thực ra là tôi có nói đấy. Đồ chết tiệt!!


Buổi tối. Đang ngồi buôn điện thoại với Trương Hải. Cô bạn tôi chắc chắn câu được con cá lớn là Đinh Nam rồi. Thấy buôn điện thoại Quốc tế thả phanh thế này là biết. Thì không biết từ đâu tiếng đập cửa uỳnh uỳnh và tiếng gọi của Tường Quân. Tôi bây giờ đã nâng cao cảnh giác với con sói này, vào phong là phải chốt cửa ngay. Anh đã thấy sự thông minh của tôi chưa? Tôi mặc kệ và tiếp tục nói chuyện điện thoại với Trương Hải.

- Chuyện gì thế Tuyết Trinh? Mình nghe thấy có tiếng người gọi cậu.

Tôi trả lời:

- À!! Lao công dọn phòng ấy mà. Cậu cũng biết nước này rất sạch. Một ngày họ phải dọn phòng mấy lần ấy chứ.

- Vậy cậu mở cửa cho họ đi. Đinh Nam đến rủ mình đi chơi rồi.

Không đợi tôi nói gì thêm Trương Hải cúp máy luôn báo hại tôi ngồi thẫn thờ như một con ngố. Đồ đểu Trương Hải. Cậu là đồ chết tiệt, thế mà tôi còn có lòng tốt mua một đống mĩ phẩm cho cậu. Đang hậm hực thì tiếng đập cửa lại vang lên. Tôi tức tối ra mở cửa mà không thèm đáp. Tôi cho anh chết ngay bây giờ đây.

Tôi mở cửa ra thì...

Ầm!!

Tường Quân đang đập cửa thì tôi mở ra bật ngờ khiến anh ta mất trọng tâm và ngã nhào vào người tôi theo lực của quán tính. Thôi rồi. Tôi lại tự tát vào mặt mình rồi. Tôi lại ở trong hang sói rồi. Tường Quân lại cợt nhả:

- Em không mở cửa cho anh ngay thì ra là có chủ ý cả.

Chủ ý cái chết mẹ gì? Buồn nôn chết đi được.

- Yêu cầu anh đứng lên ngay.

Thật bất ngờ là Tường Quân đứng lên luôn. Không những thế anh ta còn kéo tay tôi đi mà không cần để tôi nói thêm lời nào. Được lắm.

- A!

Đừng ngạc nhiên. Là tôi cắn anh ta đấy. Khi anh ta đã buông cổ tay tôi ra thì tôi cũng quay người bỏ đi.

Tường Quân biến thái không chịu thua chạy đến nắm lại bàn tay tôi kéo đi. Tôi lại đưa tay anh ta lên ra sức cắn. Nhưng lần này Tường Quân không có phản ứng gì. Hứ! Rõ ràng là chịu đau có đúng không? Đã thế tôi cắn cho anh chết luôn. Nói cho anh biết tôi chưa tiêm phòng dại đâu. Haha.

Khi đã cảm thấy mùi vị của máu tanh xộc vào miệng tôi mới nhả ra. Anh ta làm sao thế? Tôi quát lên:

- Anh định làm gì?

BÙM!

Tôi ngẩng mặt lên trời. Pháo hoa à? Anh ta kéo tôi ra đây chỉ để xem cái này thôi sao? Con bà nó. Anh ta không nói gì như thế bào hại tôi làm chó dữ nãy giờ. Tôi muốn cắn cho anh ta chết luôn đi.

- May quá, đến đúng lúc Singapore có lễ hội. Pháo hoa đẹp chứ?

Câu cuối là anh ta quay sang hỏi tôi. Mẹ kiếp, cái vẻ mặt kia là có ý gì?

- Anh kéo tôi ra đây chỉ là để xem pháo hoa thôi sao?

Tường Quân mỉm cười:

- Tất nhiên là không.

Rồi anh kéo tôi vào lòng hôn phớt nhẹ lên môi tôi. Chỉ là hôn phớt nhẹ thôi, không cuồng nhiệt, không chiếm đoạt như trước nữa. Rồi nhìn thẳng vào mắt tôi nói:

- Anh thích em!!

Hừ! Đừng tưởng tôi bất ngờ nhé. Cái này anh ta nói với phụ nữ lúc nào chả được. Tôi không ngu ngơ như những cô gái khác đâu. Tôi đẩy anh ta ra rồi quẹt mũi nói:

- Anh lại định giở trò gì nữa đây?

Tường quân dùng ánh mắt chan chứa nhìn tôi:

- Anh thật lòng.

Thật lòng cái con khỉ mốc nhà anh.

- Nếu không còn gì khác nữa thì tôi vè phòng ngủ.

Nói rồi tôi quay người bỏ đi mặc cho anh ta có hét lên phía sau:

- Anh thích em thật lòng đấy.

Về phòng tôi mới thấy được mặt minh nóng ran lên. Hóa ra không phải tôi không có phản ứng mà là phản ứng chậm. Mẹ kiếp. Tường Quân, anh làm gì tôi thế này? Đêm nay tôi mà không ngủ được thì mai tôi giết anh.
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mathanvong_die/
Sponsored content





[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.   [ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt. Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
[ Long Fic ] Đừng để sói ăn thịt.
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : 1, 2  Next
 Similar topics
-
» [Long fic] Êh...HotBoy , đừng tưởng HotBoy thì muốn làm gì làm nha !
» [truyện dài] Xu xu đừng khóc
» [Long Fic] Chú và Cháu.

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
w3 l0v3 10a1 - trường trung học phổ thông lộc thành :: ::: góc giải trí ::: :: truyện t€€n ♀.vs.♂ :: Long fic-
Chuyển đến